“Ha ha, bây giờ đừng có mạnh miệng, đợi lát nữa độc phát tác, đảm bảo các người sẽ đau đến nỗi sống không bằng chết, cùng nhau quỳ xuống cầu xin tôi”
Diệp Khắc Long chế nhạo, tỏ vẻ khinh thường.
“Vậy thì phải khiến ông thất vọng rồi, chuyện quỳ xuống cầu xin ông không thể nào xảy ra được, bởi vì tôi có thể làm hết mấy chuyện này”
Tân Trạm đi qua, giãm lên khuôn mặt còn đang đắc ý của Diệp Khắc Long rồi đá ông ta ra xa chục mét như một quả bóng, lạnh lùng nói.
.
Ngôn Tình Sắc
Sau đó, lòng bàn tay anh lật một cái, một cái vạc bằng đồng nặng và vững chắc xuất hiện phía trên khoảng không.
Linh diễm chầm chậm xuất hiện trong tay anh, đốt cháy Thông Thiên Đỉnh, sau đó Tân Trạm lấy một lượng lớn linh thảo ra.
“Tân Trạm, cậu thật sự có đan phương và đồ luyện dược, nhưng Diệp Khắc Long nói là trong đan phương có mấy loại tiên dược rất hiếm”
Diệp Thành thấy vậy cũng hơi sốc.
Anh ta không ngờ rằng Tân Trạm thực sự có tất cả mấy thứ này.
Diệp Khắc Long bị đá sang một bên, vẻ mặt cũng trở nên nghi hoặc.
“Loại độc đan này tuy rằng hiếm thấy, nhưng đan phương cũng không phải là bí mật, hơn nữa chỉ là tiên đan tam phẩm mà thôi”
Tân Trạm vừa đặt tiên thảo vào Thông Thiên Đỉnh, vừa giải thích: “Về loại tiên thảo mà chúng ta cần, có một loại trong số đó thực sự rất hiếm, may mà trên đường đến, tôi lấy được rất nhiều tiên thảo”
“Vốn định bán chúng để lấy một ít linh tệ, may là chưa kịp đến Tụ Bảo Các”
“Chuẩn bị bán rš Loại tiên thảo quý hiếm trong lời của Diệp Khắc Long đến bên Tân Trạm lại là thứ cần phải thanh lý gấp.
Tiên thảo mà Tân Trạm nói tất nhiên là có được trong lúc ở chiến trường giết chóc.
Diệp Thành hơi ngẩn người.
Bởi vì chiến trường đã không mở ra trong ngàn năm, tiên thảo