Mùi thơm dược liệu nồng đậm gần như tích lại thành giọt, tràn ngập toàn bộ đại sảnh, kích thích sinh khí của mọi người.
“Trời ạ, đây là viên đan dược mấy phẩm vậy.
Tôi trước đây đã từng thấy qua viên đan dược lục phẩm, những cũng không có viên nào có công lực mạnh như vậy.”
Diệp Khắc Long sửng sốt, nhìn Diệp Thành đưa tiên dược vào miệng ông cụ.
Ai cũng đều mơ hồ, Tân Trạm từng thề chắc nịch rằng viên đan dược này có thể cứu lấy ông cụ Diệp, có phải thật hay không, nhưng tới lúc này, chỉ có thể tin tưởng Tân Trạm mà thôi
Thanh ầm ầm từ bên ngoài không ngừng tiếp cận đại sảnh.
Diệp Khắc Long rút thanh trường đao ea, nhìn về phía Diệp Thành nói: “Mọi người ở lại đây canh giữ, tôi sẽ ngăn chặn đám người Diệp Trảm Long”
Không kịp đợi ông cụ Diệp tỉnh lại, tất cả tu sĩ Hợp Thể Cảnh bay ra từ trong đại sảnh.
Mà ở bên ngoài, cuộc chiến đã diễn ra đến mức cực kỳ bi thảm.
Ở cả hai bên, không ít tu sĩ đã ngã xuống.
Mười con rối do Tân Trạm thi triển đều bị hư hỏng, mười không còn một.
Diệp Trảm Long toàn thân đầy máu, tam trưởng lão cùng ngũ trưởng lão cũng không làm được gì nhiều, thậm chí ngũ trưởng lão còn bị gãy tay.
Dù bị đánh tới đường cùng nhưng đôi mắt của họ vẫn kiên định, không đầu hàng, càng không có chuyện trốn chạy để không phải chết.
Mọi người lui về ngôi nhà cũ do tổ tiên để lại nằm phía bên ngoài đại sảnh, đám người Diệp Khắc Long cũng chạy ra.
“Diệp Long Xuyên, không ngờ phương pháp của anh chính là tìm cha làm tông chủ” Diệp Trảm Long lắc đầu chế nhạo: “Chẳng lẽ các người lại không biết, cha năm nào cũng già yếu đi, tuổi thọ còn gần như đoạn tuyệt, đừng nói là nửa canh giờ trước mới chết, cho dù ông ấy còn sống thì còn tu luyện được bao lâu? “
Sự suy tàn tuổi thọ của một tu sĩ cũng giống như sự suy tàn khi tới Độ Kiếp Cảnh.
Lão Ngô lúc ấy trải qua suy tàn, toàn thoát lực, linh lực hoàn toàn không thể vận được, căn bản tu luyện đến Độ Kiếp