Tân Trạm vừa bước vào bên trong thì cảm giác nước trong ao như biến thành ngọn lửa cháy rừng rực, không ngừng phả vào từng tấc da thịt trên người anh, như đang xé rác người anh ra.
“Đây là tình trạng bài xích sao?”
Tân Trạm nhướng mày.
Thánh trì nhà họ Diệp được các vị tiền bối nhà họ Diệp dùng thời gian mấy ngàn năm để kiến tạo ra, chuyên môn dùng để tinh lọc Huyết mạch thượng cổ của người trong tộc họ Diệp.
Mà trong cơ thể anh tuy rằng cũng có Huyết mạch thượng cổ, nhưng lại là huyết mạch của nhà họ Tân, không thể tiến hóa thông qua thánh trì này.
Ngược lại bởi vì không thích hợp nên sẽ phải chịu sự công kích của nước ao.
“Có thể sửa đổi pháp trận trong thánh trì không, để nó có thể tinh lọc huyết mạch cho anh?”
Tân Trạm đi vào chỗ nước sâu trong ao, phù ma không nhịn được hỏi.
“Không đơn giản như vậy” Tân Trạm lắc đầu nói.
“Đây chính là thành quả mấy ngàn năm của nhà họ Diệp, hơn nữa nếu đã có thể tinh lọc huyết mạch thì nhất định trận pháp sẽ cực kỳ phức tạp huyền diệu, cho dù tôi tinh thông trận pháp nhưng ngay cả văn trận tôi còn chưa xem qua thì trong thời gian ngắn như vậy cũng không có cách nào thay đổi”
“Hơn nữa giờ tôi vẫn còn đang ở tầng cạn của thánh trì, áp lực bên trong hẳn sẽ còn mạnh hơn nhiều” Tân Trạm nhíu mày, nhưng không dám dừng lại một giây nào.
Anh cảm giác được trên đỉnh đầu vang lên tiếng người nhảy vào nước, chứng tỏ Diệp Trảm Long cũng đã đuổi theo vào bên trong ao, về phần có những người khác hay không thì anh không rõ.
Linh khí toàn thân vận chuyển, Phệ Thiên Trùng cũng bao vây lấy cả người anh.
Tân Trạm lại vận dụng Nhập Ẩn thuật, áp chế khí tức xuống mức thấp nhất.
Anh phải vận dụng gần như tất cả lực lượng để chống lại mới tạm thời ngăn cản được sự tấn công của dòng nước trong ao.
“Tân Trạm, cậu không sao chứ”
Diệp Thành bơi phía trước, tuy anh cũng cảm nhận được một chút áp lực, nhưng vì có huyết mạch nên anh không bị thánh trì bài xích, thậm chí xương cốt và kinh mạch trong thân thể lại có cảm giác ngứa ngáy, thoải mái.
“Không có việc gì, Diệp Văn đã vào