Hiệp hội võ đạo thủ đô, đó là thánh điện của giới võ học.
Nghe đồn điều kiện hiệp hội võ đạo thủ đô nhận người cực kỳ hà khắc, tiến vào cảnh giới võ tông trước hai mươi lăm tuổi mới có hi vọng nhận được lời mời của bọn họ.
Hơn nữa, uy vọng của thành viên hiệp hội võ đạo cực cao, còn có liên hệ với Cục An ninh. Năm đó Diệp Thiên Vọng đã từ nơi này rời khỏi.
Tân Trạm nhàn rồi không có chuyện gì làm liền nằm trên giường xem tin tức của Hiệp hội Võ đạo. Cũng chính lúc này lại có một tin tức nặng ký bị tung ra ngoài: Tân Trạm đã trở thành trưởng lão trẻ tuổi nhất từ trước đến nay của phủ Dược Thần.
Tin tức này là do tài khoản chính thức của phủ Dược Thần tuyên bố, chớp mắt sau khi tuyên bố, độ hot đã vượt qua Tô Vũ!
Địa vị của phủ Dược Thần trong giới võ học có thể nói là cực kỳ cao, ngoại trừ loại hoang tướng như Hạ Phương Sinh ra thì không có bất kỳ ai muốn đắc tội phủ Dược Thần.
“Tân Trạm này đúng là một truyền kỳ, ngoại trừ có thực lực siêu phàm ra, vậy mà còn biết y thuật.”
“Đúng vậy, năm nay cậu ta mới hai mươi sáu tuổi, tương lai không thể giới hạn!”
“Tôi đoán chẳng mấy chốc những gia tộc khác sẽ ném cành oliu cho Tân Trạm.”
Rất nhiều gia tộc sau khi nghe thấy tin tức này quả thực có chút động lòng.
Bọn họ không nhìn trúng đại tông sư, nhưng một vị trưởng lão của phủ Dược Thần, tuyệt đối đủ để đả động được bọn họ.
Nhưng trong lúc nhất thời không có ai ra tay, bởi vì bọn họ đang cân nhắc lợi hại. Dù sao chỉ cần lôi kéo được Tân Trạm thì sẽ đứng ở phía đổi địch với nhà họ Tô.
“Đợi thêm đã, nhìn xem Tân Trạm này có đáng để chúng ta lôi kéo hay không.” May gia tộc lớn gần như đều ôm ý nghĩ này. Sáng sớm hôm sau, phủ chủ của phủ Dược Thần đã toi sân nhỏ của Tần Trạm.
Sau khi nhìn thấy phủ chủ, Tần Trạm vội vàng đứng dậy chào hỏi: “Bái kiến phủ chủ.”
Phủ chủ nhìn Tân Trạm, nói: “Hạ Phương Sinh vẫn còn ở Thành phổ Đào Viên, chỉ cần cậu roi khỏi phủ Dược Thần, ông ta sẽ ra tay với cậu.”
Tân Trạm cau mày nói: “Hạ Phương Sinh cố chấp như vậy sao?”
“Cậu giết cháu trai của ông ta, đương nhiên ông ta sẽ không từ bỏ ý đồ” Phủ chủ thản nhiên nói: “Đương nhiên, chỉ cần cậu ở lại phủ Dược Thần, không có bất kỳ ai dám đến đây bắt cậu.” Tân Trạm lại khom người nói: “Cảm ơn phủ chủ.”
Sau khi nói xong những lời này, phủ chủ liền xoay người ra ngoài.
Đúng lúc nãy, bỗng nhiên phủ chủ dừng lại nói: “Mấy ngày nữa là đại hội luyện dược của phủ Dược Thần, cậu là trưởng lão mới, phải tham gia, nếu không khó khiến kẻ dưới tin phục.”
Tân Trạm nhận lời: “Được, không thành vấn đề.”
“Còn có một vị luyện đan sư từ nước ngoài trở về, có thể sẽ cạnh tranh vị trí trưởng lão này với cậu.” Phủ chủ tiếp tục nói: “Nếu như cậu thua cậu ta thì phải nhường lại vị trí trưởng lão. Tốt nhất cậu đừng khiến tôi thất vọng, nếu không thứ mất đi không chỉ có mặt mũi của cậu.” Tân Trạm gật đầu nói: “Xin phủ chủ yên tâm.
Hiện tại thuật luyện đan mà anh biết không nhiều lắm, nhưng tùy tiện lấy ra một cái cũng đủ để áp đảo cả phủ Dược Thần. Hạ Phương Sinh tạm thời định cư ở Thành phố Đào Viên.
Nơi đây mùi thuốc nồng đậm, quả thực xem như một nơi để tu hành, nhưng với Hạ Phương Sinh mà nói lại không phải như thế. Phương thức tu hành của ông ta cực kỳ quái dị, ngoại trừ dựa vào nội kinh của bản thân, đồng thời còn cần nhờ âm khi bên ngoài, cũng chính là âm khí của phụ nữ.
Mùi thuốc này vừa khéo trải ngược với ông ta.
“Gia chủ, chúng ta phải chờ ở đây sao?” Hạ Phương Hái cau mày hỏi, Đôi mắt khép hờ của Hạ Phương Sinh chậm rãi mở ra, ông ta lạnh giọng nói: “Không giết được Tân Trạm, tôi thề không bỏ qua.”
“Nhưng tiếp tục như vậy sẽ chậm trễ thời gian” Hạ Phương Sinh có thể không thèm để ý, nhưng hai anh em nhà họ Hạ lại không thể “Gia chủ, nếu không bọn tôi về trước, dù sao một minh ông đối phó Tần Trạm là đủ rồi.” Hạ Phương Vân hỏi dò. Hạ Phương Sinh khẽ thở dài một hơi. Sau khi ông ta suy tư một lúc lâu mới chậm rãi gật đầu: “Được rồi, quả thật nhà họ Hạ cũng cần người quan tâm, hai người các ông tạm thời về trước đi.”
“Vâng.” Hai người nghe vậy lập tức thở phào nhẹ nhõm, vội vàng rời khỏi nơi này.
Bọn họ đi rồi, Hạ Phương Sinh lại nhắm