“Đại hoi luyện dược này cũng không có quy định thời gian.” Đại trưởng lão nói.
Đường Anh Tuấn khoát tay: “Sao có thể như vậy được, nếu Tân Trạm luyện chế cả đời, chẳng lẽ chúng ta phải chờ cả đời hay sao?” Đại trưởng lão lập tức nghẹn lời, ông ta nhìn Tân Trạm, sau đó lại theo bản năng nhìn về phía phủ chủ.
Ánh mặt của phủ chủ luôn dõi theo Tân Trạm, cho dù là Đường Anh Tuấn đã luyện ra Thọ Nguyên Đan cũng không thể khiến phủ chủ nhìn thêm!
Điều này khiến Đường Anh Tuấn hơi nổi giận, anh ta căn răng, phần hận trong lòng lại tăng thêm mấy phần.
“Phủ chủ đại nhân, bà xem chuyện này nên phân xử như thế nào?” Đại trưởng lão mở miệng nhắc nhở.
Phủ chủ cau mày nói: “Tránh ra, đừng cản tầm mắt của tôi!”
Mọi người lập tức quay sang nhìn nhau.
Cuối cùng phủ chủ này làm sao vậy? Có gì lại để ý tới Tân Trạm như thế? “Phủ chủ đại nhân, Đường Anh Tuấn luyện ra một viên Thọ Nguyên Đan, mức độ hoàn mỹ rất tốt, bà xem thử đi.” Đại trưởng lão cười ngượng nói. Nghe thấy ba chữ “Thọ Nguyên Đan”, sắc mặt của phủ chủ thoáng dịu lại.
Bà nhìn thoáng qua đan dược trong tay đại trưởng lão, sau đó gật đầu nói: “Ùm, không tệ, là một hạt giống tốt hiểm có.”
“Cảm ơn phủ chủ khen ngợi.” Đường Anh Tuấn mừng rỡ nói.
Nhưng câu tiếp theo của phủ chủ lại khiến tâm trạng Đường Anh Tuấn tụt xuống đáy cốc.
“Thọ Nguyên Đan quả thật không tệ, nhưng tôi cảm thấy viên thuốc do Tân Trạm luyện che có lẽ càng đáng xem hơn.” Phú chủ thản nhiên nói.
Sắc mặt Đường Anh Tuấn thay đổi, lửa gian day lên trong lòng anh ta gần như muốn nuốt chửng anh ta. Năm tay anh ta cũng bất giác siết lại.
Anh ta cần răng, vẻ hung hăng bày khắp mặt.
Nhưng đối mặt với phủ chủ, anh ta không dám nhiều lời, chỉ có thể cổ nhịn xuống.
Phủ chủ thiên vị Tân Trạm như thể, gần như tất cả mọi người ở đây đều nhìn thấy hết.
Nhưng dù sao uy vọng của phủ chủ ở phủ Dược Thân thật sự rất cao, bất kể bọn họ nghi ngờ thể nào cũng không dám nói nhiều một câu.
“Chờ mà xem, đan dược do sự phụ tôi luyện chế ra nhất định lợi hại hơn tên Đường Anh Tuấn gì đó này nhiều!” Hứa Bắc Xuyên nói với dược sư bên cạnh.
Dược sư kia liếc anh ta một cải, vốn định màng anh ta hai câu, nhưng lại không khỏi nghĩ tới danh tiếng “độc miệng” của Hứa Bắc Xuyên trên mạng, cuối cùng vẫn không nói gì.
Tân Trạm vẫn cực kỳ chăm chú khổng chế ngọn lửa, ngọn lửa của anh không giống với của Đường Anh Tuấn.
Ngọn lửa của Đường Anh Tuấn lúc mạnh lúc yểu, mà ngọn lửa của Tân Trạm thì từ đầu tới cuối đều rất ổn định, luôn duy trì trạng thái vừa phải.
Trong nháy mắt đã gần một tiếng trôi qua.
Đa phần dược sư cũng bắt đầu cảm thấy có chút nhàm chán, thậm chí đại trưởng lão trên đài còn ngáp một cái. Duy chỉ có hai người phủ chủ và Tô Uyên vô cùng hứng thú nhìn chằm chằm cái lò lửa kia.
“Tân Trạm có từng luyện qua những đan dược khác chưa?” Phủ chủ nhin về phía Tô Uyên bên cạnh, thuận miệng hỏi. Tô Uyên gật đầu nói: “Bẩm phủ chủ, ngoại trừ Trúc Cơ đan ra, anh ấy còn từng luyện chế Cuu Chuyen Kim Đan.”
“Cửu Chuyển Kim Đan?” Phủ chủ nghe thấy lời này, ánh mắt không khỏi sáng ngời.
“Theo tôi được biết, hình như phương pháp luyện chế loại đan dược này đã thất truyền Phủ chủ non nói, trong ánh mắt của bà có thêm một chút kinh ngạc mừng rỡ, sau đó đôi gao nhìn Trạm.
“Giống, thật sự là quá giống!” Vẻ mặt phủ chủ đầy vẻ hoảng sợ. Sau khi ý tới dáng vẻ của phủ chủ, lông mày Tô Uyên không khỏi hơi lại. của vị phủ chủ này dường như có chút kỳ lạ, luôn cảm giác mang theo một chút ái mộ? Nhưng phủ chủ tuy rằng trông trẻ tuổi, song tác đã rất cao, sao lại có loại ánh này với Tân Trạm chứ?
Nhưng vào lúc này, nhiên thuốc vang lên một tiếng thật lớn. Sau đó, toàn bộ lò thuốc trực tiếp phát nổ, một luồng khói đen dày đặc tỏa Mọi người đầu tiên sững sau đó chính là cười vang.
Dấu hiệu như vậy chỉ xuất hiện khi luyện đan thất bại.
“Này, uống công chúng ta đợi lâu như vậy.”
“Đợi tới đợi lui, thì ra là một viên đan dược hóng.”
“Lần này có lẽ phủ chủ sẽ không phản đối nữa.”
Đường Anh Tuấn ở bên cạnh trên mặt càng tỏ ra tự hào, anh ta nhìn về phía phủ chủ, nhiên nói: “Phủ chủ đại nhân, có thể kết thúc chưa.”
Phủ chủ liếc mắt nhìn anh ta, nói: “Đừng nóng nảy, chờ một chút.”
Trong lòng Đường Anh Tuấn cực kỳ không vui, anh ta hừ khẽ một tiếng, đứng sang một bên. Trên mặt của Tân Trạm cũng không có chấn động gì lớn, anh lẳng