Mọi người nghe vậy, sắc mặt lập tức thay đổi.
“Anh Tần, nếu như anh để tôi tiến vào linh mạch, nhà họ Lục tôi sẽ nhớ tới ân tình cua anh.”
“Đúng vậy, nhà họ Vương tôi sẽ tôn anh làm thượng khách!”
“Nhà họ Trương tôi…”
Trong nháy mắt, tất cả mọi người nhao nhao lấy lòng Tân Trạm, duy chỉ có đám người Đằng Ngạo và Chúc Diêu đứng ở đằng xa trầm mặc không nói.
“Chúng ta đi thôi. Chúc Diêu nói khẽ.
“Cô Chúc, cứ chắp tay nhường linh mạch này như vậy sao?” Đằng Ngạo hỏi.
Chúc Diêu hừ nhẹ nói: “Anh cảm thấy Tần Trạm này sẽ chia linh mạch cho chúng ta ư? Lãng phí thời gian.”
Sau khi vứt ra những lời này, Chúc Diêu liền quay đầu bỏ đi.
Đằng Ngạo hơi híp mắt, anh ta nhìn Tần Trạm, hơi mang ý cảnh cáo nói: “Tần Trạm, có nhiều thứ, mọi người cùng nhau chia mới có thể ăn yên ổn, ăn quá nhiều rất dễ bội thực mà chết.”
“Cảm ơn anh Đằng đã nhắc nhở.” Tần Trạm cười lạnh nói: “Tôi là người trời sinh khẩu vị tốt, ăn được nhiều, không cần anh nhọc lòng.”
Đằng Ngạo hừ lạnh một tiếng, sau đó cũng nhanh chóng rời khỏi.
“Tần Trạm, nếu anh muốn độc chiếm linh mạch này, anh phải cân nhắc hậu quả cho tốt đấy.” Có người cảnh cáo nói: “Đến lúc đó anh chẳng những không nhận được sự ưu ái của chúng tôi mà còn trở thành kẻ địch, hậu quả này, anh chịu nổi không?”
“Ưu ái? Kẻ địch?” Tần Trạm không nhịn được cười phá lên: “Đúng là vô cùng nực cười!”
“Vừa rồi lúc Chu Định phân phối, tôi không được nhận chút nào, các người có nói giúp tôi câu nào không?”
“Bây giờ các người đã mất đi nội kình còn đòi chia đều? Da mặt đúng là dày thật đấy!”
“Huống chi, cho dù tôi chia linh mạch này cho các người, chẳng lẽ các người lại vì tôi mà đi đắc tội với nhà họ Tô và Chu Định hay sao!”
Nói xong mấy câu, hiện trường lập tức rơi vào trầm mặc.
Đúng vậy, một khi khôi phục nội kình, còn ai quan tâm tới sống chết của Tần Trạm nữa?
“Tần Trạm, chẳng lẽ anh lại muốn làm kẻ địch với tất cả chúng tôi?” Lúc này có người quát lớn. “Ha ha ha, cả nhà họ Tô và Chu Định mà tôi còn không sợ, sao lại e sợ các người chứ!” Tần Trạm quát to: “Huống chi trên đời này có đại năng nào mà không đối địch với cả thế gian!”
“Được, được!” Mọi người nhao nhao cười khinh: “Tần Trạm, anh can đảm lắm!”
“Bớt nói nhảm đi, các người có thể cút được rồi đấy.” Tần Trạm lạnh giọng nói: “Tôi cảnh cáo các người, nếu ai dám tới gần linh mạch này nửa bước, tôi nhất định sẽ chém chết kẻ đó.”
Sau khi ném ra những lời này, Tần Trạm liền chuẩn bị tiến vào linh mạch.
“Anh Tần dừng bước.”
Đúng lúc này, bỗng nhiên Hàn Cửu Thiên mở miệng cười.
Trên mặt anh ta vẫn treo nụ cười như cũ, thoạt nhìn rất vô hại. “Anh có chuyện gì à?” Tần Trạm lườm Hàn Cửu Thiên một cái nói.
Hàn Cửu Thiên cười nhạt nói: “Anh Tần, thật không dám giấu diếm, tôi cũng cảm thấy hơi có hứng thú với linh mạch này, chi bằng ba người chúng ta chia đều, thế nào?”
“Ba người chia đều?” Tần Trạm nhíu mày.
“Anh Tần khoan từ chối đã.” Vừa nói, Hàn Cửu Thiên vừa đi tới trước mặt Tần Trạm: “Có thể sang chỗ khác nói chuyện không?”
Tần Trạm lập tức nhíu mày, Hàn Cửu Thiên này cho Tần Trạm một cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, mà giờ phút này, cảm giác này lại càng dữ dội.
“Được.” Vì lý do an toàn, Tần Trạm vẫn nhận lời.
Hai người đi tới một chỗ yên tĩnh. “Có lời gì thì nói thẳng đi.” Tần Trạm nói.
Hàn Cửu Thiên chỉ vào dãy núi, cười nhạt nói: “Nếu tôi đoán không lầm, anh Tần đã sớm nhìn ra trận pháp ở nơi này đúng không?”
Sắc mặt Tần Trạm lập tức biến đổi “Anh cũng nhìn ra sao?”
Hàn Cửu Thiên cười nói: “Tôi chẳng những biết nơi này có trận pháp, tôi còn biết nó gọi là Khốn Long Trận.”
Tần Trạm híp mắt, Hàn Cửu Thiên này, quả nhiên không đơn giản.
“Thế nên? Nhìn ra rồi thì sao chứ, chẳng lẽ anh có thể chống lại Khốn Long Trận này hả?” Tần Trạm lạnh giọng hỏi.
Hàn Cửu Thiên khẽ lắc đầu, cảm thán nói: “Khốn Long Trận chính là tinh túy còn sót lại của đại năng cổ xưa, đừng nói là tôi, cho dù là đại võ tông cũng không thể nào chống lại trận pháp này.”
Nói đến đây, Hàn Cửu Thiên dừng một chút, anh ta cười bảo: “Nhưng rất không khéo, mặc dù tôi không thể chống lại trận này, nhưng có thể phá giải trận pháp này.”
Nghe thấy lời Hàn Cửu Thiên nói, Tần Trạm lập