Mà ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy thân thể Tô Vũ đã hư thối hơn phân nửa, nếu không có quần áo bao bọc, chỉ sợ không khác gì tang thi.
Tô Tề Hải hoảng sợ, ông ta đứng dậy nói: “Con, con làm sao vậy?”
Tô Vũ nhếch miệng cười nói: “Ba đừng lo lắng, chưa bao giờ con thấy tốt như hiện tại!”
Tô Tề Hải híp mắt lại, ông ta lạnh giọng nói: “Con bị linh hồn bám vào người à?”
“Không sai.” Tô Vũ không thèm che giấu: “Con chiếm được một linh hồn vô cùng cường đại… Ba… Tần Trạm đã chết rồi sao…”
Tô Tề Hải nhíu chặt mày lắc đầu.
Tô Vũ nhếch miệng cười nói: “Ba, ba đừng lo lắng… Tần Trạm nhất định sẽ chết trong tay con, sớm muộn gì nhà họ Tô cũng sẽ ca tụng ba…”
Sau khi nói xong, trong cổ họng Tô Vũ phát ra tiếng cười quái dị.
Bàn Vương chết, rất nhanh liền truyền ra.
Trong lúc này, Tần Trạm bị đẩy lên trên đầu ngọn gió.
“Đại võ tông không ra tay, Tần Trạm sẽ độc chiếm thế giới!” Có người ca tụng trên diễn đàn võ đạo.
Mà bình luận này, lập tức chiếm được mấy ngàn like, gần như tất cả mọi người đều ôm ý nghĩ tương tự.
Nhưng vào lúc này, một bình luận nhảy ra: “Khoác lác cái gì, thực sự nghĩ Tần Trạm này vô địch thế giới sao? Người lợi hại hơn cậu ta chỗ nào cũng có, cậu ta căn bản không đáng nhắc tới.”
ID của bình luận này mới, rất nhiều người đều không ngừng chửi người này.
“Anh giỏi thì lên đi?”
“Có bản lĩnh anh đấu với anh ta thử xem, trốn ở phía sau màn hình giả bộ cái gì?”
“Ngay cả tên cũng không dám nói ra, anh hùng bàn phím đúng không?”
Đằng Ngạo trốn ở sau màn hình, tức tới mức lồng ngực sắp bùng nổ rồi.
Không sai, ID này là Đẳng Ngạo mới đăng ký, anh ta đường đường là người đứng đầu Việt Nam, đương nhiên sẽ không đồng ý với những lời này.
Nhưng nếu dùng tên thật mắng chửi, lại có vẻ quá keo kiệt, rơi vào đường cùng, liền dùng nick phụ, bị phun máu chó đầy đầu.
“Đám khốn nạn này, ông đây phải giết sạch chúng mày!” Đẳng Ngạo xem bình luận trên di động, tức tới mức run cầm cập.
Ngày hôm sau, Đằng Ngạo liền đứng dậy, rời khỏi trang viên của nhà họ Chúc.
Hơn nữa công bố phải đi bế quan, không bước vào đại võ tông, thề không ra cửa, ngay cả hôn ước với nhà họ Tô đều bị anh ta ném ra sau đầu.
Mà lúc này, Tần Trạm thì không chút nào để ý tới những lời bình luận này.
Anh đang thôn phệ viên Kim Đan đến từ võ tông.
Đây không phải là lần đầu tiên Tần Trạm thôn phệ Kim Đan, nhưng lúc trước đều thôn phệ Kim Đan của yêu thú, linh khí ẩn chứa ở bên trong, tất nhiên không thể sánh bằng viên của Bàn Vương rồi.
Sau khi nuốt Kim Đan vào bụng, đan điền của Tân Trạm như bị ánh lửa dẫn đốt sáng lên.
Ở trong đêm đen, thậm chí có thể thấy được cái bụng của Tần Trạm lấp lánh tỏa sáng.
Ròng rã ba ngày, viên Kim Đan này mới được Tân Trạm luyện hóa hoàn toàn.
“Phù.”
Tần Trạm thở ra một hơi, anh vỗ cái bụng nói thầm: “Kim Đan của võ tông, nhưng không thể khiến mình đột phá một tầng. Nếu như mình muốn bước vào cảnh giới đại võ tông, chẳng phải cần mấy chục viên trên trăm viên thậm chí là nhiều hơn sao?”
Tần Trạm suy nghĩ rất nhiều về chuyện này, bởi vì ngay từ đầu anh đã không có biện pháp giải quyết vấn đề này, chỉ có thể thuận theo tự nhiên.
“Kế tiếp Thiên Nguyên Môn hẳn là có động tác.” Tần Trạm nghĩ thầm trong lòng. Thiên Nguyên Môn.
Tùng Bách Đạt ngồi trên vị trí môn chủ của Thiên Nguyên Môn, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng.
“Ngay cả Bàn Vương đều bại bởi cậu ta.” Tùng Bách Đạt hít sâu một hơi: “Thiên Nguyên Môn có thể làm gì được cậu ta chứ?”
“Hay là đợi môn chủ xuất quan đi.” Có trưởng lão ở bên cạnh đề nghị.
Tùng Bách Đạt gật đầu nói: “Chỉ có thể như vậy rồi.” Liên tiếp mấy ngày, thủ đô sóng êm gió lặng.
Nhà họ Tô.
“Được, tôi biết rồi.” Trong phòng làm việc, vẻ mặt ông cụ Tô âm trầm cúp điện thoại.
Sau đó ông ta nổi giận mắng: “Diệp Thiên Vọng có ý gì! Ông ta