“Chết tiệt, đảm quái thú này càng ngày càng mạnh."
Ở hai luồng ánh sáng phía trước Tần Trạm, Hùng Tuyền đưa ra một cú đẩm với ánh sáng chói mắt.
Cú đấm này giảng vào đầu của một con yêu hổ khổng lồ, đôi tay anh ta nằm lấy đầu gối và khẽ thở dốc.
Tô Cẩn Du đứng bên cạnh cũng đổ hết cả mồ hôi hột.
“Hay là nghỉ ngơi một lát?” Cô mở
miệng nói "Được thôi." Hùng Tuyên có chút bực mình nhìn về phía trước, mới vừa nãy thôi, Đậu Kiêu và Triệu Lam Sơn đã đi đến trụ ánh sáng thứ năm rồi.
Còn họ mới ở trụ thứ ba thôi.
“Nghe nói hết bảy trụ ánh sáng này vẫn chưa phải là cực hạn nhưng từ khi Tông Môn này bị tiêu diệt thì không còn ai có thể đạt được hơn bảy trụ này nữa.
Hùng Tuyền suy nghĩ giây lát: "Không biết Triệu Lam Sơn có thể làm được không.
“Tô thánh nữ, cô đoán xem hai người kia sẽ đạt được mấy mốc thưởng? Hùng Tuyền đột nhiên nhạo bảng nói.
"Cô Chúc Diệu đó quả ngu ngốc bị Tần Trạm lừa gạt, lại ngu ngốc đến mức không sử dụng linh khí, e là mốc thứ ba vừa rồi đã là cực hạn của bạn họ rồi." Tô Cẩn Du cười lạnh lùng nói.
Tần Trạm và Chúc Diêu đã sớm bị họ bỏ quên rồi.
Tuy nhiên trong lúc hai người đang trò chuyện thì trong làn ảnh sáng phía trước, bầu trời bỗng chuyển động và chiếu xuống hai trụ ánh sáng.
Nhìn thấy luồng ánh sáng màu lục, cả Tô Cẩn Du và Hùng Tuyền đều có chút kinh ngạc.
“Không thể nào.” Hùng Tuyền mở to mắt ngạc nhiên và đứng phát dậy.
"Vị trí của Đậu Kiêu và Triệu Lam Sơn không phải ở đó, vả lại họ đã thừa hưởng được trụ thứ năm rồi mà, đây là Chúc Diêu bọn họ ư?” Sắc mặt Tô Cần Du trông rất khó coi.
Hai người vốn bị cho rằng sẽ sớm thua cuộc lại nhanh hơn họ đạt được phần thưởng ở mốc thứ tự sao?
“Không đúng, vừa nãy bọn họ đạt được phần thưởng mốc thứ ba còn trễ hơn chúng ta mà, sao đột nhiên lại nhanh như thế chứ." Hùng Tuyền cũng cảm thấy rất khó tin
"Hay là họ đã nằm được bí quyết gì đó.” Tô Cần Du nhíu mày nói.
"Không sử dụng linh khí ư?" Ảnh mắt Hùng Tuyên bày tỏ sự khó tin.
Chính trong lúc hai người họ đang nói chuyện.
Cảm nhận thấy sức mạnh trong trụ ảnh sáng đang dần biến mất, Tân Trạm mới từ từ mở mắt ra và mệt mỏi nhìn xung quanh.
“Thế nào?" Tần Trạm nhìn Chúc
Diêu.
“Tôi cảm thấy anh nói không sai." Chúc Diêu cảm thán nói: “Trước đó Tô Cẩn Du bọn họ luôn nhanh hơn chúng ta nhưng bây giờ chúng ta đã vượt qua họ rồi.” Chúc Diêu vốn dĩ thông minh, khá năng quan sát cũng rất tốt nên lập tức đã đoán ra được.
Phải biết rằng Tân Trạm bọn họ không hề sử dụng linh khí, thể mà cũng có thể vượt qua Tô Cẩn Du bọn họ, điều này đã cho thấy vấn đề trong đó rồi.
"Lẽ ra muốn để anh lấy được một ít Cổ Luyện Thế Sĩ nhưng không ngờ lại thiếu nợ anh một lần rồi.” Chúc Diệu dùng ánh mắt lấp lánh nhìn Tần Tram.
Trong lòng Tân Trạm cảm thấy ấm áp, anh ta biết Chúc Diêu không hề nói dối, nhà họ Chúc là gia tộc ẩn thể, không đến mức đến một người giúp đỡ cũng không có
Nhưng miệng Tân Trạm lại nói: "Nếu thật sự cảm kích tôi, hay là cho tôi thấy dung nhan tuyệt trần của cô đi."
“Anh chuẩn bị xong xuôi chưa? Tôi tháo mặt nạ ra thì anh phải cưới tôi đấy.
Chúc Diêu chớp chớp mắt nói.
“Thế này, tôi nhắm mắt lại và dùng thần thức để quan sát, thế thì cũng không được tính là nhìn thấy rồi.” Tần Trạm nói.
"Anh Trạm không phải là đứt hết kinh mạch rồi hay sao mà còn có thể sử dụng thần thức thế?" Chức Diệu đột nhiên cười nham hiểm và bắt lỗi câu chữ của Tân Trạm.
"Xem ra phải chúc mừng tu vi của anh được hồi phục rồi.” Chúc Diêu nói.
Tân Trạm đột nhiên im lặng và cười đau khổ một cái, hình như mình nói hở điều gì rồi.
"Cô nhớ giữ bí mật giúp tôi đó." Tân Trạm ho khan nói, mỗi khi trò chuyện với Chúc Diêu, dường như người thiệt thòi luôn là anh.
Chúc Diêu nhẹ nhàng gật đầu
Hai người hồi phục tinh thần và tiếp tục xuất phát về phía đỉnh núi.
Tô Cần Du và Hùng Tuyên ở phía sau thì càng ngày càng khó để qua vòng, đặc biệt khi nhìn thấy Tần Trạm và Chúc Diêu kích hoạt thành công mức phần thưởng mốc thử năm, họ thấy ngưỡng mộ và đố kỵ vô cùng.
"Bọn họ chắc chắn là năm được bí quyết, nếu không không thể nào vượt qua chúng ta nhiều như thế " Hùng Tuyền trầm giọng nói, trong lời nói mang theo chút oán khí.
“Tiếc là chúng ta tách khỏi bọn họ, nếu không đã có cơ hội hỏi rồi.”
Trước đó họ đi rất quyết đoán, bây giờ thấy Tần Trạm bọn họ thành công như thế