"Ai mới là trò cười
Bây giờ xem ra, rõ ràng là Tô Cẩn Du hai người bọn họ mới là người nực cười nhất.
"Chúng tôi thừa nhận đã sai lầm rồi.” Hùng Tuyền thay đổi sắc mặt, anh ta dồn nén cơn giận và mở miệng nói.
Anh ta không hề quên mục đích của lần quay lại này nên anh ta cổ nhẫn nhịn.
“Thế nhưng chúng tôi đã hối hận rồi, hãy để chúng tôi quay về đội có được không?" Tô Cẩn Du nói với khuôn mặt tội nghiệp.
"Đúng vậy, chúng ta cùng nhau tổ đội, hiệu quả chắc chắn sẽ được nâng cao.
Hùng Tuyền cũng cười nói.
“Vả lại, anh còn có thể nhận được tình bạn của nhà họ Tô và nhà họ
Hùng.
Bọn họ nói xong đều quay qua nhìn Tần Trạm, họ cũng biết dường như Tân Trạm mới là người làm chủ.
Còn họ xem ra thì Tân Trạm nhất định sẽ đồng ý.
Dù sao Tần Trạm cũng chỉ là một nhân vật nhỏ không nổi tiếng, còn họ đều là con nhà gia tộc hiển hách, có bạn bè như thế, Tân Trạm cũng được nở mày nở mặt.
“Hai người hối hận rồi sao?" Tần Trạm nói.
“Trước đó chúng tôi đã quá hồ đồ rồi.” Tô Cẩn Du cười nói.
“Thế nhưng nếu tôi nhớ không nhầm thì khi hai người rời khỏi có nói sẽ không bao giờ hối hận mà, còn bảo sẽ có cơ hội đạt được nhiều phần thưởng hơn nữa?" Tần Trạm khẽ cười nói.
“Haha, khi đó cảm thấy mình bị thiệt thòi nên mới tuyệt tình rời khỏi, bây giờ thấy chúng tôi khi thể ngời ngời thì lại quay về tổ đội, anh cảm thấy chúng tôi dễ ức hiếp thế sao?”
Tần Trạm nói lời châm biếm khiến hai người họ đã hết cả mặt mày.
"ỷ anh là muốn từ chối tôi và thánh nữ nhà nhà họ Tô sao? Anh đừng quên anh làm thể có nghĩa là đang đắc tội với gia tộc thế giới ẩn rồi đấy, hậu quả e là anh không gánh nổi đầu.
Giọng điệu Hùng Tuyền trở nên cứng rắn hơn, mang đầy vẻ uy hiếp.
“Haha, thế tôi có phải là nên sợ hãi hay không." Tần Trạm cười lạnh lùng nói: “Tiếc là tôi không bận tâm, mời hai người rời khỏi "
"Chúng ta đi thôi, tôi nghĩ chúng ta không thích hợp cùng nhau chiến
đấu.”
Chúc Diêu cũng lạnh lùng nói, cô mang những lời trước đó họ từng nói trả lại nguyên vẹn cho họ.
"Hai người.”
Tô Cẩn Du và Hùng Tuyền sắc mặt trông rất khó coi, họ cứ ngỡ Tần Trạm bọn họ sẽ lập tức đồng ý, thậm chỉ còn cảm kích họ nữa, nào ngờ hai người đó lại từ chối không hề do dự chút nào.
Thế nhưng nếu họ rời khỏi, đối mời hai người rời khỏi "
"Chúng ta đi thôi, tôi nghĩ chúng ta không thích hợp cùng nhau chiến
đấu.”
Chúc Diêu cũng lạnh lùng nói, cô mang những lời trước đó họ từng nói trả lại nguyên vẹn cho họ.
"Hai người.”
Tô Cẩn Du và Hùng Tuyền sắc mặt trông rất khó coi, họ cứ ngỡ Tần Trạm bọn họ sẽ lập tức đồng ý, thậm chỉ còn cảm kích họ nữa, nào ngờ hai người đó lại từ chối không hề do dự chút nào.
Thế nhưng nếu họ rời khỏi, đối không đồng ý cũng phải đồng ý.
Hùng Tuyên năm được trọng tâm, đột nhiên hào hứng cười lớn: “Tô thánh nữ, chúng ta không đi, cứ ăn vạ ở đây"
Họ thấy Tân Trạm không đồng ý tổ đội nên lập tức giở trò vô liêm sỉ.
“Vô liêm sỉ.”
Chúc Diêu nhíu mày lại, cô quay qua nhìn Tô Cẩn Du nói: “Cô cũng nghĩ như thế sao?"
“Chị Chúc, em cũng không còn cách nào khác, vì đạt được phần thưởng chỉ có thể làm thế thôi.
Tô Cẩn Du cười nói.
"Xem ra hai con người vô liêm sỉ này đang muốn chúng tôi đuổi đi đấy.” Tần Trạm cười lạnh lùng.
"Tên nhãi ranh kia, đừng cho rằng dùng chút thông minh tìm ra bí quyết đạt được phần thưởng thì có thể vênh váo.” Hùng Tuyền nham nhở nói: “Mày tốt nhất là hãy ngoan ngoãn giết quái thú cho tao hưởng, nếu không tao giảng một cú đấm đánh gãy cổ mày đấy.
"Vậy sao?" Tần Trạm cười lạnh
lùng.
“Nếu như hai người không cút,
thế thì tôi chỉ còn cách giúp hai người
cút thôi!” Tân Trạm vừa nói xong đã vươn người lao về phía Hùng Tuyên.
“Tự tìm chỗ chết
Hùng Tuyên tức giận đưa ra một cú đấm
Củ đẩm của hai người bỗng chốc va vào nhau.
Khuôn mặt Hùng Tuyền nhăn nhỏ, hít thở thật sâu và sử dụng hết sức lực của mình.
Cho dù đã phế bỏ một đoạn kinh mạch của Tần Trạm thì nhất định cũng phải cho tên này một bài học, để đối phương ngoan ngoãn làm công cho mình.
Sau đó hai củ đẩm va chạm vào nhau, sắc mặt Hùng Tuyên đột nhiên thay đổi.
Anh ta cảm thấy nằm đấm của Tần Trạm cứng như thép vậy, ngoài ra còn có một sức mạnh khủng khiếp khiến sức lực của anh ta bị phân tán het.
Xương cốt