Biểu hiện của ông ta vô cùng kích động, giống như rất tủi thân vậy.
Trên quảng trường, tất cả mọi người đều an tĩnh lại.
Trong lòng bọn họ khá tò mò, chờ nghe cụ thể xem nguyên nhân là gì rồi mới đưa ra phán đoán của mình.
“Quốc Tuấn, con nói thử xem” Trương Thanh Long nhìn về phía Trương Quốc Tuấn.
Tân Trạm cũng nhìn chằm chảm đối phương tỏ vẻ hứng thú, anh muốn xem thử bọn họ có thể bày trò gì.
“Các vị, Tân Trạm căn bản không có tư cách đứng nhất, càng không có tư cách đứng ở đây”
Trương Quốc Tuấn cười nhạt, chỉ vào Tân Trạm rồi nói: “Thứ nhất, thực lực của người này rất cổ quái.
Tôi và Đổng Thánh Tử đang thi đấu với anh ta, kết quả đột nhiên lại bị trận pháp của tháp Thông Thiên công kích, chẳng biết tại sao rơi ra khỏi trận pháp, mất đi tư cách.”
“Mẹ nó!” Đám người Diệp Thành nghe vậy bèn giận dữ: “Anh không đấu lại Tân Trạm để lấy Long Phượng Chi Lực, hơn nữa còn lo sợ bị Tân Trạm đối phó nên đã tự bày ra trận pháp”
Thế nhưng Trương Quốc Tuấn lại không để ý đến Diệp Thành, tiếp tục nhìn mọi người rồi nói: “Thứ hai, đó là số tầng của Tân Trạm khi lên tháp.
Mọi người đều biết gia chủ Đổng đã từng lên đến tầng chín mươi lăm của tháp, mà mỗi một lần Thiên Kiêu Thịnh Hội thì người đứng đầu cũng chỉ có thể leo lên đến tầng chín mươi lăm mà thôi.
Cho dù yếu lắm thì cũng phải leo lên đến tầng tám mươi lăm”
“Mà Tân Trạm chỉ lên đến tầng thứ tám mươi ba”
Trương Quốc Tuấn vừa nói lời này ra thì toàn bộ mọi người ở đây đều lập tức xôn xao.
Đối với những người hiểu một chút quy tắc của tháp Thông Thiên thì trên mặt đều lộ vẻ khó tin.
Dù sao trước đây Tần Trạm cũng đã lộ ra thực lực mạnh như vậy.
“Tân Trạm, mặc dù cậu đã giết chết con trai Thiên Cửu của tôi nhưng tôi cũng phải nói mấy lời công đạo” Lúc này, gia chủ Đổng mở miệng nói: “Với thực lực của cậu thì ít nhất có thể leo lên đến tầng chín mươi, tại sao lại kẹt ở tầng tám mươi ba chứ?”
“Lý luận này… mẹ nó!” Diệp Thành hừ lạnh nói: “Cuối cùng chẳng phải Tân Trạm đã leo lên đến tầng chín mươi chín đó sao?”
Thế nhưng Diệp Thành nói xong, trong lòng lại hơi giật mình, thầm kêu không tốt Đầu óc của mọi người càng mơ hồ hơn, không phải tầng tám mươi ba sao? Tại sao lại đổi thành tầng chín mươi chín rồi “Không sai” Ánh mắt Trương Quốc Tuấn sáng lên, cười to nói: “Anh cũng đã nói đột nhiên Tân Trạm từ tầng tám mươi ba lập tức nhảy đến tầng chín mươi chín rồi đấy thôi.
Tôi dám hỏi mọi người ở đây, phàm đã tham gia Thiên Kiêu Thịnh Hội, nếu lên được tháp Thông Thiên thì trước nay đã từng xuất hiện loại chuyện này chưa?”
“Hơn nữa sau khi Tân Trạm ra ngoài, mặc dù hơi có thương thế nhưng Thần Thú Chỉ Lực lại không hề có một chút hao tổn nào.
Điều này là bình thường sao?”
Trương Quốc Tuấn nói xong mấy câu này lại khiến cho toàn bộ mọi người lâm vào trầm mặc Trong lời nói của anh ta có chút vấn đề đáng phải suy ngẫm, chuyện Tân Trạm thăng tầng một cách đột ngột như vậy, đúng là khó giải thích mà.
Loại chuyện này, chẳng những chưa bao giờ nghe thấy, hơn nữa còn không hợp với lẽ thường nữa.
“Mọi người còn không biết sao? Tân Trạm có một loại thuật pháp thần bí, chỉ cần chạm được vào huyễn thú thì cho dù huyễn thú mạnh mẽ thế nào cũng đều bị diệt vong.
Cho nên, tôi hoài nghỉ lần này, căn bản Tân Trạm đã dùng một ít thủ đoạn để ăn gian”
Thấy mọi người đã bắt đầu đưa ánh mắt hoài nghỉ nhìn về phía Tân Trạm, Trương Quốc Tuấn lại càng thêm dầu vào lửa.
“Trong thí luyện, đáng sợ nhất chính là huyễn thú, tôi chưa từng nghe nói có người vừa chạm vào đã có thể giết chết được bọn chúng”
“Cho dù bảo vật của thí luyện cũng tuyệt đối không thể nào mạnh như vậy được, chuyện này không phù hợp với lẽ thường”
Quảng trường lập tức ồn ào náo động rung trời, trên gương mặt mọi người đều tràn ngập vẻ nghỉ ngờ.
“Đương nhiên, đây là lời nói một phía từ tôi mà thôi.
Tân Trạm, anh có thể giải thích một chút thử xem.
Nếu như anh giải thích hợp lý thì tôi đồng ý xin lỗi anh ngay tại đây”
Trương Quốc Tuấn nói xong thì trưng ra vẻ mặt giêu cợt nhìn Tân Trạm.
Tân Trạm khẽ nhíu mày, hơi lắc đầu.
Đối phương bịa chuyện như vậy, đừng nói là anh sẽ không giải thích với mọi người.
Cho dù giải thích cũng không có nhân chứng để chứng minh, bọn họ vẫn sẽ tìm ra đủ loại phương thức để nghi ngờ anh.
“Tôi không có bất kỳ lời giải thích nào cả.” Tân Trạm nói.
Khóe miệng anh cong lên một nụ cười, cũng nhìn vào những người ở đây, xem xem rốt cuộc bọn họ có thể dùng đến những thủ đoạn vô sỉ như thế nào.
Ầm!
Câu trả lời ngắn gọn của Tân Trạm tựa như viên đá lớn ném xuống mặt hồ yên tĩnh, lập tức dậy lên muôn ngàn cơn sóng.
Theo phần lớn mọi người ở đây, không giải thích thì đồng nghĩa với việc trong lòng có điều mờ ám.
Đương nhiên cũng có người lý trí, cho rằng Tân Trạm có chuyện khó nói.
Thế nhưng bây giờ hai bên đều có lý, kết quả cuối cùng nên quyết định thế nào đây?
“Nếu như đám người Tân Trạm bị tước đoạt tư cách, vậy thì hạng nhất Thiên Kiêu Thịnh Hội lần