Mười Thiên Kiêu cũ có tư chất nhất sẽ được giữ nguyên hoặc thay đổi toàn bộ.
Người có ánh mắt tinh tường đều có thể nhìn ra được Vấn Tông nghĩ ra kế này không được thì lại có kế khác.
Trước đây họ lên kế hoạch giết Tân Trạm nhưng không được mà lần này còn ra tay độc ác hơn, họ dự định loại bỏ toàn bộ mười Thiên Kiêu cũ có tư chất nhất để đổi thành người nhà của họ.
Mặc dù đó chỉ là lời đồn thổi của người đời nhưng không có lửa thì sao có khói, thế nên chưa chắc lời đồn đại này là vô căn cứ.
Có rất nhiều người đứng đầu các Tông Môn đều biết tin tức này.
Ông cụ Cố tức giận đến mức đập nát bàn ngay lúc ấy.
Tròng mắt của gia chủ Chúc cũng đỏ ửng lên, trong lòng thì thầm oán hận nhưng.
chỉ tiếc thực lực của nhà họ Chúc không đủ mạnh, vì thế mới khiến những thế lực khác ở Ẩn Giới đều vô cùng coi thường bọn họ.
Khấu Tiên Tông cũng hiếm khi đưa ra câu hỏi.
Chỉ trong phút chốc, tất cả các gia tộc đều chuẩn bị cho cái gọi là so sánh thế lực với nhau.
Tại nhà họ Bồ thuộc Vấn Tông.
Sau khi biết được tin tức này thì Bồ Tùng Nhân, người gần đây luôn chán ghét việc tu luyện đã đi thẳng vào nơi bế quan.
“Phải vất vả lắm Tân Trạm mới có thể đưa bọn con vào vị trí top mười trở lên, nên lần này có nói gì đi chăng nữa thì con cũng không thể bỏ mặc cậu ta được.”
Nghe xong câu này, mẹ anh ta suýt chút nữa bật khóc, cuối cùng thì thẳng con thối tha này cũng thay đổi tính nết rồi.
Nhưng chỉ ngay ngày hôm sau, đạo sĩ Bồ đã xuất hiện trong nơi bế quan để ngăn cản con trai mình.
“Con không thể đến trận thách đấu này được” Lần này người luôn hòa nhã, dễ gần như Đạo sĩ Bồ cũng bày ra vẻ mặt nghiêm túc khiến đáy lòng Bồ Tùng Nhân trùng xuống “Tại sao ạ?” Bồ Tùng Nhân nói.
“Đây không phải là một trận thách đấu bình thường, nó liên quan đến danh dự của cả ‘Vấn Tông và Ẩn Giới.
Nói chung nếu con không đi thì Tân Trạm vẫn có thể tìm được người khác thế chỗ cho con, nhưng nếu con đi thì người nhà họ Bồ chúng ta sẽ không đủ sức đối đầu với Ẩn Giới được đâu”
Đạo sĩ Bồ không hề giấu diếm chuyện gì cả, đây là con trai của ông ta nên dù sao sau này không sớm thì muộn, anh ta cũng phải tiếp quản nhà họ Bồ, thế nên có một số chuyện vẫn nên nói cho Bồ Tùng Nhân biết thì hơn “Ba à, Tân Trạm coi con như anh em của cậu ấy.
Bây giờ cậu ấy gặp khó khăn, ba bảo con khoanh tay đứng nhìn thì con không làm được đâu” Bồ Tùng Nhân trợn to hai mắt, cắn chặt hàm răng rồi quát lên.
“Tùng Nhân, con trưởng thành hơn một chút đi, nhà họ Bồ chúng ta được nở mày nở mặt như vậy là vì được che chắn dưới đôi cánh của Vấn Tông.
Nếu chọc giận Tông Môn thì chúng ta sẽ bị đuổi, đến lúc đó gia tộc chúng ta sẽ còn ra thể thống gì nữa?”
“Nghe lời ba con, không nên đi.” Mẹ Bồ Tùng Nhân hiếm khi đồng tình với Đạo sĩ Bồ.
“Thế nên đó chính là lí do con sẽ lựa chọn hi sinh người bên cạnh, rõ ràng trong chuyện này người sai chính là Vấn Tông!” Bồ Tùng Nhân cần môi đến mức bật máu: “Con hiểu ý ba, ba nói đúng lắm, con không nên vì giây phút bốc đồng nhất thời mà làm điều có hại cho gia tộc.
Từ nay về sau, Tùng Nhân sẽ rời khỏi nhà họ Bồ nhưng vẫn nguyện đi theo ý muốn ban đầu của bản thân.”
Nói xong Bồ Tùng Nhân quỳ trên mặt đất rồi dập đầu về phía cha mẹ ba cái, sau đó anh †a xoay người rời đi trong nháy mắt.
“Tùng Nhân, con đừng làm chuyện ngu ngốc mà” Bà Bồ khóc nấc nên, muốn chạy tới níu Bồ Tùng Nhân nhưng lại bị Đạo sĩ Bồ ngăn cản.
“Thằng nhóc thối tha này đã trưởng thành rồi” Đạo sĩ Bồ không hề nổi giận, cũng không có vẻ đau khổ gì cả mà ngược lại ông ta còn lộ ra vẻ vui mừng.
“Không có triều đại nào tồn tại đến vĩnh cửu vì luôn có những vị vua mới sẽ lên ngôi.
Chưa tới giây phút cuối cùng thì ai dám nói rằng sự lựa chọn của Tùng Nhân là sai cơ chứ? Cứ để cho thăng bé tự đi trên con đường mà nó đã chọn đi”
Đạo sĩ Bồ nhìn về phía đại điện rồi tự lấm bẩm.
Tám gia tộc lớn của Ẩn Giới, nhà họ Phong.
“Ngân Quang, vừa nấy người nhà họ Đổng tới tìm ba, họ yêu cầu con tham gia vào một trong số mười người không được tuyển chọn”
Gia chủ Phong đi tới nơi thí luyện, nhìn Phong Ngân Quang đang tập luyện tới mức mồ hôi nhễ nhại rồi nói “Ba, ba đồng ý rồi ạ?” Phong Ngân Quang nhíu mày nói.
“Không, ba từ chối rồi” Gia chủ Phong lắc đầu nói: “Con cũng nói với ba là con không muốn tham gia vào những âm mưu liên quan đến Tân Trạm nữa nên đó là lý do mà ba đã từ chối giúp con rồi, nhưng bây giờ chắc chắn ba phải được biết lý do vì sao con lại như thế!
“Ngân Quang, con nói cho ba biết, lý do con từ chối có phải là do con sợ Tân Trạm nên không dám đấu một trận với cậu ta đúng không?” Gia chủ Phong nhìn Phong Ngân Quang bằng ánh mắt sâu hun hút.
“Ba, từ trước đến giờ con chưa từng sợ hãi điều gì cả”
Phong Ngân Quang lắc đầu, trong mắt anh †a tràn ngập vẻ kiên định: “Nếu Tân Trạm đe dọa tới nhà họ Phong chúng ta thì con sẽ không do dự mà đánh với anh ta một trận đến cùng, dù con có phải bỏ mạng đi chăng nữa Nhưng lúc ở nơi thí luyện, đột nhiên con lại hiểu ra được