Đinh Ngọc Long không phải là người tốt lành gì.
Đã từng là côn đồ trong trường, không ít bạn bè từng bị anh ta bắt nạt, bây giờ anh ta bị đánh, không ít người đều võ tay khen ngợi.
Giang Cung Tuấn chơi plants vs zombies một mình.
Cũng có người đến chào hỏi với anh.
Anh đều cười nhạt rồi sau đó tiếp tục chơi game.
“Giang Cung Tuấn?”
Một giọng nói dễ nghe truyền đến.
Giang Cung Tuấn ngẩng đầu lên.
Một cô gái đứng trước mặt anh.
Cô gái khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, mặc một chiếc váy liền áo màu trắng, mái tóc đen dài, làn da của cô trắng nõn, vẻ ngoài trong sáng, *đen dài thẳng điển hình.
*Đen dài thẳng: đặc điểm ngoại hình của nhân vật, một trong những thuộc tính dễ thương của ACGN (hoạt hình, manga, trò chơi, tiểu thuyết, V.V.).
“Hả?”
Giang Cung Tuấn nhíu mày: “Đỗ Tiểu Quyên?”
“Ơ?”
Đỗ Tiểu Quyên hơi sửng sốt: “Anh biết tôi sao?”
Giang Cung Tuấn cười nhạt, hỏi: “Sao, có chuyện gì à?”
Đỗ Tiểu Quyên ngồi xuống đối diện Giang Cung Tuấn, mỉm cười và nói: “Cũng không có gì, vì anh tên Giang Cung Tuấn nên tôi đến đây ngôi thôi”
“À Giang Cung Tuấn à một tiếng rồi không nói gì.
Đỗ Tiểu Quyên nhìn Giang Cung Tuấn.
Cô ta biết, Giang Cung Tuấn này không phải Giang Cung Tuấn đó.
Chỉ là tên giống mà thôi.
Cô ta có hảo cảm không thể giải thích được với cái tên này, cái tên này dãy lên gợn sóng trong lòng cô ta.
Bị một người phụ nữ, còn là người phụ nữ xinh đẹp nhìn chằm chằm, Giang Cung Tuấn cảm thấy cả người không được tự nhiên, cũng không có cách nào an tâm chơi game, cất di động, thản nhiên hỏi: “Có việc gì thì cô nói đi”
Đỗ Tiểu Quyên mỉm cười: “Không có việc gì cả, thật sự không có, tôi ngồi ở đây, không được sao?”
“Được, sao lại không được.” Giang Cung Tuấn cũng không để ý tới, đứng dậy muốn rời đi.
“Này, đợi đã”
“Hả?”
Giang Cung Tuấn nhìn cô ta.
“Thôi, không có gì..”
Đỗ Tiểu Quyên vốn muốn trò chuyện với Giang Cung Tuấn, nhưng Giang Cung Tuấn này không phải Giang Cung Tuấn đó cho nên điều này không cần thiết.
Cách đó không xa, Đường Sở Vi và Hứa Linh tụ họp lại với một số người khác trong lớp, có thể tụ họp với Hứa Linh cũng không phải người bình thường, đều là người tài giỏi, nhưng tâm tư của Đường Sở Vi luôn đặt trên người Giang Cung Tuấn.
Giang Cung Tuấn đã ngồi một mình rất lâu.
Cô lo lắng dẫn theo Giang Cung Tuấn đi, lại lạnh nhạt với anh, Giang Cung Tuấn sẽ không vừa lòng.
Thấy cô gái xinh đẹp đến chào hỏi, cô cũng thở phào nhẹ nhõm.
Có cô gái xinh đẹp đến chào hỏi, Giang Cung Tuấn sẽ không cảm thấy nhàm chán nữa, trong lòng của cô cũng dễ chịu hơn, nếu nhìn thấy Giang Cung Tuấn cô đơn một mình, trong lòng của cô sẽ hụt hẫng.
Giang Cung Tuấn thấy bộ dáng tâm sự nặng nề của Đỗ Tiểu Quyên, anh lại ngồi xuống lần nữa.
Anh vẫn có chút ấn tượng với Đỗ Tiểu Quyên này.
Một trong hai côn đồ năm đó.
Một là Đinh Ngọc Long.
Người còn lại là Đỗ Tiểu Quyên.
Khi còn đi học Đỗ Tiểu Quyên là một nữ lưu manh, ăn mặc khác người, phía sau thường có mười mấy em gái đi theo.
€ô ta cũng là xã hội đen, hút thuốc, uống rượu, đánh bài, làm mọi thứ.
Thành tích học tập của cô ta xếp cuối lớp.
Nhưng cô ta lại thích lớp trưởng.
Cũng chính là Giang Cung Tuấn.
Giang Cung Tuấn nhớ rõ, Đỗ Tiểu Quyên này từng viết thư tình cho anh, nhưng lại bị anh từ chối.
Nhớ đến đoạn chuyện cũ đó, Giang Cung Tuấn không khỏi sờ mũi, những điều đó đều là hồi ức đáng giá.
“Đúng rồi, mười năm qua cô thế nào rồi?”
Nhìn thấy bạn cùng lớp, cũng gợi lên ký ức của Giang Cung Tuấn, anh dò hỏi.
“Tôi… Tôi sao?”
Đỗ Tiểu Quyên hơi sửng sốt, chợt nói: “Năm đó, tôi viết thư tình cho lớp trưởng Giang, lại bị từ chối, lớp trưởng Giang nói, muốn theo đuổi anh ấy thì đầu tiên phải có thành tích học tập cao hơn anh ấy, đúng là tôi đã đạt một trăm điểm trong kỳ thi đại học năm đó”
Đỗ Tiểu Quyên không biết vì sao bản thân muốn nói chuyện này với Giang Cung Tuấn.
Chỉ là những việc đó đã đè nặng trong lòng cô ta rất lâu rồi, cô ta muốn tìm một người để kể khổ.
“ÀX~”
Giang Cung Tuấn cười nhạt, hỏi: “Sau đó thì sao?”
Đỗ Tiểu Quyên thở dài một tiếng: “Tôi không biết, lớp trưởng Giang biến mất, sau đó tôi mới biết được nhà của anh ấy đã xảy ra chuyện, năm thứ hai, tôi học lại, tôi ghi nhớ lời chỉ bảo của lớp trưởng, bắt đầu nỗ lực học tập, ở năm thứ hai, tôi đã đỗ đại học Đoan Hùng thành công”
Giang Cung Tuấn hơi kinh ngạc.
Anh không ngờ nữ lưu manh ăn mặc khác người năm đó, sẽ học hành