Thái Khiêm tự cao tự đại lại bị một câu nói của Giang Cung Tuấn dọa sợ.
Anh ta không dám nói câu nào, ngoan ngoãn đi ca hát.
Giang Cung Tuấn vỗ bả vai Lâm Hoàng Minh, cười nói: “Không sao đâu, không cân để trong lòng, ăn uống bình thường là được rồi”
“Cảm ơn” Lâm Hoàng Minh cảm kích lần nữa.
Giang Cung Tuấn xua tay: “Chuyện nhỏ thôi mà”
Hứa Linh liếc mắt nhìn Giang Cung Tuấn, vuốt cảm nghi hoặc: “Tên này, dường như không đơn giản”
Cô ta vẫn luôn cho rằng Giang Cung Tuấn là một tên vô dụng.
Nhưng hôm nay Giang Cung tuấn đã thể hiện sức mạnh đáng sợ, dễ dàng đánh gục mãầy tên vệ sĩ của Hứa Khung, còn đánh cho đám người Đinh Ngọc Long rời khỏi buổi họp lớp, bây giờ minh tinh lớn Thái Khiêm lại tôn kính với anh như thể.
Còn gọi anh là chủ tịch.
Anh là chủ tịch gì?
“Giang Cung Tuấn”
“Hả?”
Giang Cung Tuấn nhìn Hứa Linh.
Hứa Linh mỉm cười nhìn anh, nói: “Đến bàn của tôi ăn đi”
Giang Cung Tuấn xua tay: “Không, không cần đâu.”
Anh xoay người về chỗ của mình.
Ngôi cùng bàn với anh đều là những người anh không quen, còn có một số người rất tệ.
Hứa Linh về đến chỗ ngồi.
Cô ta mới vừa về thì Đường Sở Vi đi ra từ toilet, cô cũng không biết chuyện xảy ra lúc nãy.
Hứa Linh nghiêng người qua, hỏi: “Sở Vị, Giang Cung Tuấn chồng của cậu có lai lịch gì vậy?”
“Hả?”
Đường Sở Vi hơi sửng sốt.
Có lai lịch gì?
Cô không biết lời này của Hứa Linh có ý gì, nghi hoặc nhìn cô ta.
Hứa Linh hỏi: “Trước kia anh ta làm gì?”
“Chồng của mình trước kia tham gia quân ngũ, xuất ngũ trở về từ Nam Cương, là quân Hắc Long đó.” Đường Sở Vi nói đến Giang Cung Tuấn, vẻ mặt tự hào và đắc ý nói: “Bây giờ còn làm ở Thời Đại, tuy rằng chỉ là nhân viên nghiệp vụ, nhưng tôi nghe nói tiêu chuẩn tuyển nhân viên nghiệp vụ của tập đoàn Thời Đại rất cao.”
Hứa Linh cũng biết việc Giang Cung Tuấn làm nhân viên nghiệp vụ ở Thời Đại.
Chỉ là không biết vì sao, bỗng nhiên cô ta cảm thấy Giang Cung Tuấn không đơn giản như vậy.
Cô ta liếc nhìn Giang Cung Tuấn đang ngồi ăn ở phía xa, không nghĩ nhiều nữa.
Bữa tiệc vẫn diễn ra, Thái Khiêm tiếp tục ca hát.
Bữa tiệc còn chưa kết thúc, anh ta đã hát xong hai mươi bài.
Đường Sở Vi cũng ăn xong, thấy Thái Khiêm hát xong, cô cũng đi qua, nhìn Thái Khiêm anh tuấn đẹp trai, hỏi nhỏ: “Anh…Anh Thái, có thể chụp chung với tôi một tấm không?”
Thái Khiêm vừa nhìn thấy một cô gái, hơn nữa còn là một cô gái xinh đẹp, nhan sắc không tệ, dáng người lại tốt.
Anh ta đánh giá Đường Sở Vi.
Đường Sở Vi còn xinh đẹp hơn những minh tinh nữ trong giới giải trí.
Anh ta đã từng nổi tiếng khắp nơi, những minh tỉnh nữ mới ra mắt, vì muốn bước lên cao, đều ào ào đến tìm anh ta.
Anh ta cũng chơi phụ nữ chơi đến muốn nôn.
Nhưng nhìn thấy Đường Sở Vi, anh ta không rời mắt được.
Anh ta gật đầu cười nói: “Được, ở đây nhiều người quá, rất ồn ào, chúng ta ra ngoài đi”
“Được, được”
Đường Sở Vi vừa mừng vừa lo, lập tức gật đầu.
Hai người đi ra ngoài sảnh lớn.
Không ít bạn học ăn xong cũng đi theo ra ngoài, muốn nhân cơ hội này chụp ảnh cùng minh tinh lớn Thái Khiêm, sau khi trở về còn có vốn để khoác lác.
Ở bên ngoài.
Thái Khiêm và Đường Sở Vi đứng chung một chỗ.
Đường Sở Vi lấy di động ra, mở camera.
Thái Khiêm tự giác tới gần cô, còn vươn tay ôm chặt eo nhỏ của cô.
Tay của anh ta vừa chạm vào thân thể của Đường Sở Vị, thân thể của cô lập tức căng cứng, nhanh chóng cách xa anh ta ra.
Thái Khiêm không vừa lòng, nói: “Tôi chụp chung với cô là vinh hạnh của cô, chụp ảnh thân mật một chút có gì không tốt?”
Nói xong, anh ta lại muốn ôm Đường Sở Vi.
“Thôi, không chụp nữa” Đường Sở Vi nhanh chóng rời đi.
Cô không ngờ, Thái Khiêm lại…
Không chụp cũng không sao.
Trong mắt Thái Khiêm hiện lên một tia âm u, anh ta hạ thấp bản thân chụp ảnh với fans, đây là vinh hạnh của fans, làm một minh tinh lớn, không biết có bao nhiêu fans nữ muốn lên giường với anh ta”
Những fans nữ đó đều tự hào vì được lên giường với anh ta.
“Không biết điều” Anh ta lạnh giọng hừ một tiếng.
Đường Sở Vi rời đi, những fans nữ khác của anh ta vây quanh muốn chụp ảnh chung.
Dáng vẻ xinh đẹp một chút thì Thái Khiêm ôm eo,