Trong phòng.
Đường Sở Vi lo lắng muốn chết.
Cô không ngờ tham gia buổi họp lớp lân này lại trở mặt với hai người bạn thân nhất.
Phía Kim Tĩnh Ân cô không biết làm sao, cô ta đã gả vào nhà họ Hứa thì đương nhiên sẽ nói giúp cho nhà họ Hứa, còn cô vì Hắc Long mà đắc tội với nhà họ Hứa.
Vê phía Hứa Linh, cô thực sự bị oan.
“Ông xã ơi, phải làm sao đây? Anh mau nghĩ cách đi”
Giang Cung Tuấn ngôi trên ghế, hút một điếu thuốc: “Không sao, chuyện lớn thế nào anh cũng lo được, anh sẽ giải quyết sớm thôi, em chờ ở trong phòng, anh đi kiểm tra xem nhân viên quản lý của khách sạn có thẻ phòng dự phòng không”
Giang Cung Tuấn nhìn quanh phòng.
Cửa sổ đã đóng hết, người của Quan Thành không thể vào từ cửa sổ.
Muốn vào phòng, chỉ có một con đường, đó là vào từ cửa phòng.
“Mau, mau đi đi” Cô đẩy Giang Cung Tuấn.
Giang Cung Tuấn ra khỏi phòng, bắt đầu đi kiểm tra chuyện thẻ phòng và đi điều tra xem rốt cuộc Quan Thành có quan hệ với khu nghỉ dưỡng trên núi Long Tuyền này không, nếu có quan hệ thì việc lấy được thẻ phòng rất đơn giản.
Cùng lúc đó.
Hứa Linh mặc áo tắm bikini gợi cảm đi vào.
Áo tắm này ngắn và gợi cảm hơn các loại áo tắm khác, quần chữ T, áo ngực càng nhỏ hơn, chỉ có hai mảnh che trước ngực và hai sợi dây buộc.
Quan Thành đỡ Hứa Linh vào phòng, sau đó đóng cửa rồi khóa trái cửa phòng lại.
Tính cảnh giác của Hứa Linh vẫn rất cao, thấy Quan Thành khóa trái cửa, cô ta không khỏi nhíu mày: “Anh Quan, vậy là sao?”
Quan Thành kịp thời giải thích: “Tôi sử dụng cách trị liệu bí truyên, không thể bị truyền ra ngoài, nếu có người khác đi vào nhìn thấy, thầy biết sẽ đánh chết tôi”
Anh ta nói như vậy, xua tan lòng nghi ngờ của Hứa Linh.
“Hứa Linh, nằm xuống đây đi”
Hứa Linh trúng độc rắn, tuy rằng Giang Cung Tuấn đã dùng ngân châm ép chất độc trong cơ thể của cô ta ra, nhưng sau khi đi một hồi, cô ta cảm giác chóng mặt và nằm xuống, lúc này mới cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
Quan Thành giả vờ đi kiểm tra miệng vết thương cho cô ta.
Miệng vết thương vẫn còn sưng đỏ.
“Hứa Linh, chậm một chút, vẫn còn một ít độc tố, nếu không kịp thời ép ra ngoài thì sẽ xảy ra chuyện lớn.”
Hứa Linh yếu ớt nói: “Cảm ơn anh Quan”
“Tôi phải dùng miệng ép ra giúp cô.” Vẻ mặt của Quan Thành đứng đản.
Hứa Linh nghe thấy vậy thì mặt đỏ lên.
Dùng…Dùng miệng?
Dùng miệng, xấu hổ quá.
Cô ta đỏ mặt hỏi: “Không…Không còn cách khác sao?”
Quan Thành giả vờ đứng đắn, nói: “Xin lỗi, là tôi quá đường đột, tôi đi lấy thuốc cho cô uống trước, phòng ngừa chất độc khuếch tán”
Anh ta đi về phía bàn, mở cái túi trên bàn ra và lấy một cái bình nhỏ rồi đổ một viên thuốc ra.
“Nào, uống đi”
Hứa Linh hơi há miệng.
Nuốt viên thuốc đó xuống bụng.
Nhìn Hứa Linh uống thuốc, trên mặt Quan Thành lộ vẻ đắc ý.
Đây là thuốc anh ta đã điều chế tỉ mỉ, cho dù là phụ nữ nhà lành uống vào cũng sẽ biến thành dâm phụ.
Sau khi uống thuốc xong, Hứa Linh cảm thấy chóng mặt.
Cô ta tưởng độc rắn còn chưa loại bỏ hoàn toàn cho nên không nghĩ nhiều, nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Còn Quan Thành lấy camera trong túi ra, đong đưa trong phòng, sau một hồi lâu điều chỉnh góc độ, lúc này anh ta mới xoay người nhìn Hứa Linh đang nằm trên giường.
Nhìn dáng người gợi cảm nóng bỏng của Hứa Linh, Quan Thành nuốt nước miếng, anh ta đã chơi qua nhiều cực phẩm rồi, nhưng chưa từng chơi cực phẩm như thế này.
Anh ta là bác sĩ Đông Y, hơn nữa thầy của anh †a rất kiêu ngạo, anh ta liếc mắt một cái là có thể nhìn ra Hứa Linh vẫn còn là xử nữ, chưa từng lên giường với người đàn ông nào.
Anh ta cảm thấy lần này bản thân gặp may rồi.
Sau hôm nay Hứa Linh sẽ trở thành bạn giường của anh ta.
“Hứa Linh?”
Anh ta đẩy nhẹ Hứa Linh.
Hứa Linh khẽ mở mắt, ánh mắt mơ màng.
Tầm mắt của cô ta rất mơ hồ, cô ta nhìn thấy một người, nhưng nhìn thế nào cũng không nhìn rõ mặt người này.
Tầm mắt từ từ trở nên rõ ràng.
Cô ta thấy rõ người đàn ông trước mắt.
“Tuấn, là anh sao?”
Trong mắt cô ta, người đứng trước mắt là bạn trai mười năm trước, người mà cô ta ngày đêm nhớ thương.
“Là anh, là anh”
Quan