“Đi chết đi”
Quan Thành cầm ghế gỗ, mạnh mẽ đập vào đầu Giang Cung Tuấn.
Giang Cung Tuấn phản ứng rất nhanh, đồng thời xoay người, nâng cánh tay lên ngăn cản, khiến chiếc ghế gỗ đập vào cánh tay anh ta.
Băng ghế dự bị rất vững chắc, được làm bằng gỗ nguyên khi.
Quang Tuyền chỉ cảm thấy mình vừa đập vào vách tường cứng rắn, cả người bị phản kích văng ra ngoài, không đứng vững mà ngã xuống đất.
Anh ta đau đớn kêu “a” một tiếng.
Giang Cung Tuấn vỗ vỗ cánh tay, nhìn Quan Thành ngã xuống đất một cái, anh đi tới giãm một chân lên người anh ta, mắng: “Cặn bã”
A Biếu tình đau đớn của Quan Thành trông rất vặn vẹo, anh ta đau đớn kêu rên.
Giang Cung Tuấn không để ý tới anh ta.
Anh lại đi về phía giường, đỡ Hứa Linh dậy, để cô ta khoanh chân ngôi.
Nhưng cả người Hứa Linh trên xuống dưới một chút khí lực cũng không có, giờ phút này cô ta tựa như không có xương cốt, không cách nào ngôi vững, lần thứ hai ngã xuống.
Giang Cung Tuấn kịp thời đỡ cô ta.
Để cô ta tựa vào vai, ngăn cô ta ngã xuống, đồng thời anh đưa tay ra, điểm huyệt vào lưng cô ta, ngón tay chậm rãi trượt xuống, từ xương sông đến mông.
Sau mấy lần như thế.
Anh đặt cô xuống rồi lại nắm lấy tay.
Bàn tay anh đặt lên vai cô ta, trượt từ vai đến đầu ngón tay.
Tay bên kia cũng làm như vậy.
Ngay sau đó, lại từ đùi trong của cô ta, di chuyển xuống điểm đến lòng bàn chân.
Thủ pháp điểm huyệt, cộng thêm ngân châm, mạnh mẽ đẩy dược tố trong cơ thể cô ta ra.
Lúc này Hứa Linh đã tỉnh táo không ít.
Sau khi khôi phục thần trí cô ta liền nhìn thấy Giang Cung Tuấn. Trước đó Giang Cung Tuấn chạm vào thân thể cô ta, bản thân tựa hồ cũng có cảm giác, thế nên cô ta đưa tay mạnh mẽ tát Giang Cung Tuấn một cái, giận dữ nói: “Khốn nạn, anh định làm gì tôi?”
Giang Cung Tuấn giơ tay lên, ngăn lại một cái tát này.
Thản nhiên nói: “Tôi cứu cô, cô lại lấy oán báo ơn”
“Anh, anh cứu tôi?”
Hứa Linh nghi hoặc.
Bất chợt cô ta nhớ tới, khi nấy cô ta và Quan Thành cùng tiến vào phòng, nhưng chuyện kế tiếp lại không có ấn tượng gì nữa.
“Nếu có thể cử động được rồi thì đứng dậy đi, trở về phòng mặc thêm quần áo, cô ăn mặc như vậy, đàn ông nhìn thấy đều muốn phạm tội”
Giang Cung Tuấn để lại một câu rồi xoay người đi về phía cửa, mở cửa phòng ra rồi giương cổ họng hét lên.
“Mọi người ơi, mau tới đây xem, xảy ra chuyện lớn rồi.”
Giang Cung Tuấn cũng không quan tâm chuyện này sẽ tạo thành ảnh hưởng gì đến Hứa Linh, anh chỉ muốn chứng minh mình trong sạch, chứng minh với Đường Sở Vi mình trong sạch.
Tiếng la này đã thu hút không ít người.
Hứa Linh đứng lên ở phía sau, nhìn thấy Quan Thành nằm trên mặt đất phát ra tiếng kêu rên đầy khổ, cô ta không cần nghĩ cũng biết đã xảy ra chuyện gì.
Cô ta đi về phía cửa.
Vừa đi tới cửa, bỗng cảm giác được cả người vô lực, cô ta ngã xuống, cũng may là túm được người Giang Cung Tuấn nên cô ta mới đứng vững.
Không ít người xông ra ngoài xem là chuyện gì.
Đường Sở Vi cũng đi đến.
Nhìn thấy Hứa Linh thân mật kéo Giang Cung Tuấn, cô hơi sửng sốt.
Giang Cung Tuấn cũng nhìn thấy Đường Sở Vi, vội vàng buông Hứa Linh ra, nhanh chóng đi về phía Đường Sở Vi.
Hứa Linh bị đẩy ra, trong nháy mắt cả người vô lực, ngã xuống đất, cô ta đỡ tường, miễn cưỡng đứng lên, vẻ mặt u oán mắng: “Giang Cung Tuấn, tên chết tiệt anh, đỡ tôi một chút bộ chết hả”
Giang Cung Tuấn đã đi tới bên cạnh Đường Sở Vị, giải thích: “Sở Vi, sự việc không phải như em thấy”
Đường Sở Vi u oán nhìn anh một cái, sau đó nhanh chóng đi về phía Hứa Linh, hỏi: “Tình, cậu làm sao vậy?”
Hứa Linh lắc đầu, “Mình, mình cũng không biết, cậu hỏi Giang Cung Tuấn đi, anh ấy rõ chuyện này”
Nghe vậy, không ít ánh mắt dừng lại trên người Giang Cung Tuấn.
Trên khuôn mặt mấy người này chứa đầy ghi ngờ.
Hứa Linh không phải được Quan Thành dẫn đi chữa thương sao, sao Giang Cung Tuấn lại chạy đến phòng Quan Thành, còn từ bên trong đi ra?
Một số người chung lớp bước vào phòng.
Nhìn thấy Quan Thành nằm trên mặt đất kêu đau đớn, mọi người gấp rút đỡ anh ta dậy.
“Giang Cung Tuấn, tên khốn nạn, tại sao anh lại đánh người?”
“Chuyện này, bây giờ không thể giải thích hết được.”
Cả lớp học la hét.
Quan Thành nhịn đau, độc ác cáo trạng trước, “Tôi đang chữa thương cho Tình thì anh ta từ cửa sổ bò vào, có ý đồ bất