Đường Sở Vi trợn trừng mắt.
Cô còn tưởng Giang Cung Thần thật sự sẽ có biện pháp gì đó.
Không ngờ là anh lại muốn lợi dụng vẻ đẹp của cô để đổi lấy việc bỏ phiếu của người dân thành phố.
“Cho dù người ta có tên trên bảng đi nữa, làm người hài lòng cũng chỉ chiếm được có 50%, em lại không biết một chút gì về y thuật, bảng xếp hạng mà người mắc bệnh bỏ phiếu lại không thể lên nổi, như vậy thì em cũng không thể lọt vào top một trăm được.”
Giang Cung Thần nở nụ cười thần bí, anh nói: “Đố hết lên trên người anh, em cứ tùy tiện đi dạo đi, những chuyện còn lại giao cho anh.”
Đường Sở Vi bất đắc dĩ gật đầu: “Vậy thì cũng được”
Hôm nay phố y rất náo nhiệt, cô cũng muốn tùy tiện đi vòng quanh một chút.
Sau đó, cô nói tiếng tạm biệt với Giang Cung Thân và rời đi.
Giang Cung Thần ngồi ở trước ngưỡng cửa bệnh viện Thế Kỷ, anh lấy điện thoại ra và gọi điện thoại cho Phương Vĩnh Cánh.
Phương Vĩnh Cánh là người điều hành Bách Thảo Đường, dưới tình huông này, ông ta đều không khám bệnh.
Lúc này, ông ta đang ngồi họp với một số trụ cột giới y cổ truyền dày dặn kinh nghiệm để thảo luận vê nội dung so tài vào ba ngày sau.
Điện thoại cá nhân vang lên.
Ông ta lấy điện thoại ra và nhìn một cái, thấy người gọi tới là Giang Cung Thần thì ông ta lập tức đứng dậy, đi ra chỗ không có người rồi mới nhỏ giọng hỏi: “Anh cả, gọi tôi có chuyện gì thế?”
Giang Cung Thần ngậm một điếu thuốc ở trong miệng, anh không thèm quan tâm mà nói: “Sáng sớm hôm nay tôi bị người ta đuổi giết, nhưng đối phương lại không giết tôi, chỉ lấy vợ tôi ra để uy hiếp tôi, bảo tôi uống thuốc độc, hại tôi mất đi vị giác, còn làm hành động của tôi trở nên cứng ngắc.”
“Sao chứ, có sao không?”
“Làm sao tôi có thể có chuyện gì được”
“Ý anh cả là?”
Giang Cung Thần căn dặn ông ta: “Ông sử dụng mạng lưới tình báo ngầm điều tra một chút cho tôi, người đuổi giết tôi vào sáng sớm hôm nay là ai, tôi cân biết người đứng sau chỉ đạo bọn họ là ai, nhưng đừng bứt dây động rừng.”
“Anh cả, đại hội y thuật vừa mới bắt đầu, tôi đang rất bận rộn đây, bây giờ Mộc Ninh đã nắm lấy toàn bộ mạng lưới tình báo ngầm rồi, muốn biết cái gì thì cứ trực tiếp gọi điện thoại cho cậu ta có được không.”
“Đúng rồi, vẫn còn một chuyện”
“Nói đi” Phương Vĩnh Cánh rất không kiên nhãn.
Giang Cung Thần nói: “Vợ tôi là Đường Sở Vi đã đăng ký trở thành bác sĩ của bệnh viện Thể Kỷ, ông là thần y lần trước, APP cổ truyên là do Bách Thảo Đường phối hợp với một số tập đoàn lớn nghiên cứu ra, ông nghĩ cách đưa thông tin của vợ tôi lên trang đầu đi, tôi muôn có thêm thật nhiều người bỏ phiếu cho vợ tôi.”
“Được, tôi đi sắp xếp.”
Phương Vĩnh Cánh vừa cúp điện thoại đã lập tức gọi điện cho bên bộ phận kỹ thuật, bảo người bên bộ phần kỹ thuật sắp xếp đưa thông tin của Đường Sở Vi lên trang đầu, nhiều đất hơn.
Sau khi Giang Cung Thần đã gọi cho Phương Vĩnh Cánh xong thì anh lại gọi điện thoại cho Bạch Tâm.
Bạch Tâm lên tiếng: “Anh Giang.”
Giang Cung Thần trực tiếp ra lệnh cho cô ta: “Cô chi một ít tiền để thuê một vài người, lên trên APP cổ truyền hẹn lấy số trước giúp vợ tôi là Đường Sở Vi”
“Vâng?”
Nghe xong lệnh của Giang Cung Thần, Bạch Tâm ngây người.
Chỉ tiền để hẹn khám trước?
Đây là cái kiểu làm việc gì vậy?
“Anh Giang, anh đang muốn làm gì thế?”
Giang Cung Thần cười lúng túng một tiếng, nói: “Không có gì cả, tôi chỉ muốn thừa dịp diễn ra đại hội cổ truyền lần này, biến vợ tôi trở thành một vị thần y, lọt vào top một trăm thì mới có thể có được tư cách tham gia vào vòng so tài tiếp theo”
“Được, không thành vấn đề, đại khái là anh cần thuê bao nhiêu người?”
Giang Cung Thần nói: “Cô vào APP xem một chút, vượt qua hạng nhất một – hai chục ngàn người là được.”
“Được, để tôi đi sắp xếp.”
Bạch Tâm cúp điện thoại.
Sau khi đã cúp điện thoại, cô ấy ngồi ở phòng làm việc với vẻ mặt bất đắc dĩ.
Tiêu tiền để kéo người, lọt vào top một trăm bác sĩ cổ truyền để giành được tư cách tham gia vào vòng so tài tiếp theo?
Cô ấy biết đại hội cổ truyền.
Ba ngày trước khi diễn ra đại hội cổ truyền, các bệnh viện ở phố y đều cố gắng nghĩ cách kéo người tới, bọn họ còn nhân cơ hội này để kiếm một khoản tiền, mà Giang Cung Thần lại tiêu tiền thuê người đến đưa vợ anh lọt vào top một trăm.
Tiến vào rồi thì sao nữa, cô có thể tranh tài cao thấp với những y bác sĩ nổi tiếng đã hành nghề mấy chục năm ư?
“Hai”
z Cô ấy than thở một tiếng.
Nhưng lệnh của Giang Cung Thần, cô ấy không dám không thực hiện.
Tiếp đến, cô ấy đích thân tới phòng làm việc của Hứa Linh.
Hứa Linh đang giao bản kế hoạch xuống phía dưới, thấy Bạch Tâm đi tới, cô ta lập tức bỏ tài liệu trong tay xuống, đứng lên và gọi: “Chủ tịch”
Bạch Tâm có hơi bất lực, cô ấy nói: “Hứa Linh, bây giờ tôi sẽ giao nhiệm