Giang Cung Tuấn vốn không muốn ra tay, chỉ là muốn âm thâm giúp đỡ cho Đường Sở Vi mà thôi.
Nhưng anh không ngờ, mỗi bác sĩ tham gia so tài có thể dẫn theo một trợ thủ.
Bác sĩ Trân Phàm dược quán Thịnh Vượng, hành nghề hơn bốn mươi năm, là một bác sĩ Đông Y già, mỗi ngày ông ta đều tiếp xúc với dược liệu, muốn thông qua khứu giác để phân biệt một trăm loại dược liệu, đây không phải là chuyện khó.
Chỉ cần có đủ thời gian thì ông ta có thể phân biệt được toàn bộ.
Cho dù thời gian so tài là mười phút, nhưng ít nhất ông ta có thể phân biệt được ba bốn mươi loại.
Trợ lý của ông ta cũng đã hành nghề nhiều năm, biết rất rõ về dược liệu.
Thời gian mười phút, chắc là có thể phân biệt được mười loại dược liệu.
Còn Đường Sở Vi chỉ là một người tiêu tiền để có được vị trí.
Người như vậy mang trợ thủ đến, hẳn là cũng không có bản lĩnh thực sự gì.
Hơn nữa ông ta thấy Giang Cung Tuấn ăn mặc không nhiễm một hạt bụi, giống như một tiểu bạch kiểm, lập tức tỏ vẻ khinh thường, trong mắt ông ta, đây chắc chắn là người nào đó theo đuổi Đường Sở Vi.
Trên sân khấu.
Hai người Khai Hiểu Đình và Mao Kiên đang chủ trì tiến hành thi đấu.
“Không ngờ trận đầu mở màn đã sặc mùi thuốc súng như vậy, bác sĩ đều không ra tay, để trợ thủ ra tay.”
“Đúng vậy, trợ thủ của ai lợi hại hơn đây, mời nhân viên công tác bịt mắt hai vị trợ lý”
Rất nhanh đã có nhân viên công tác câm đồ bịt mắt lên.
Tuy rằng Đường Sở Vi và Trần Phàm không ra tay, nhưng vì sự công bằng cho nên hai người đều đeo bịt mắt.
Giang Cung Tuấn và trợ lý nữ của Trần Phàm cũng như thế.
Hai người đều mang bịt mắt.
“Hai vị bác sĩ, ngăn tủ trước mặt hai người đã đặt sẵn một trăm loại dược liệu, đánh số từ một đến một trăm, mời đi phân biệt, sau khi phân biệt ra dược liệu, hãy viết tên của dược liệu vào số tương ứng, thời hạn là mười phút, người có tỷ lệ chính xác cao nhất sẽ thắng”
“Sẵn sàng chưa?”
“Sẵn sàng”
Hai người đồng loạt nói.
“Nghe khẩu lệnh của tôi, ba, hai, một, bắt đầu”
Trận so tài bắt đầu.
Giang Cung Tuấn đi đến ngăn tủ dược liệu trước, nhẹ nhàng cúi đầu ngửi, sau đó tiếp tục đi tới.
Rất nhanh anh đã đi hết một vòng, câm bút lên, bắt đầu viết số và đáp án.
Cả quá trình không đến ba phút.
Còn đối thủ anh thì cẩn thận phân biệt, vừa phân biệt vừa viết đáp án.
Thời gian mười phút đã kết thúc trong nháy mắt.
Đến lúc công bố đáp án.
Đại hội Y học cổ truyền lần này mời không ít nhân vật có quyên lực nổi tiếng trong nước, có doanh nhân, chính trị gia, nhà triết học, liên quan đến các lĩnh vực khác, bọn họ là khách quý và cũng là giám khảo.
Dưới sự chứng kiến của giám khảo, người dẫn Chương trình xác minh đáp án của trợ thủ của Trần Phàm.
Một trăm loại dược liệu, trong mười phút, cô ta dựa vào khứu giác, phân biệt được tám loại.
“Không tệ.”
Mao Kiên nhìn kết quả, cười nói: “Tuổi còn trẻ, dưới tình huống bị che mắt có thể phân biệt được tám loại dược liệu, một khoảng thời gian nữa chắc chắn có thể trở thành bác sĩ nổi tiếng một phương”
“Tất nhiên” Vẻ mặt của Trần Phàm đắc ý: “Đây là đệ tử tôi tâm đắc nhất, có thiên phú rất cao về Trung Y, bây giờ đã có thể đứng một mình rồi Đường Sở Vi rất căng thẳng, nhìn Giang Cung Tuấn thản nhiên đứng một bên, hỏi nhỏ: “Không có vấn đề gì chứ?”
Giang Cung Tuấn mỉm cười với cô, nói: “Yên tâm đi”
Khai Hiểu Đình nói tiếp: “Bây giờ chúng tôi sẽ xác minh đáp án của trợ thủ của Đường Sở Vi”
Mao Kiên cầm đáp án của Giang Cung Tuấn, đọc: “Số một, Sơn Tra, chính xác”
“Số hai, Xuyên Ô, chính xác”
“Số ba, Ngưu Hoàng, chính xác”
“Số năm mươi sáu, Thạch Cao, chính xác”
Cùng lúc Mao Kiên công bố đáp án, dưới sân khấu có nhiều bác sĩ nổi tiếng đã kinh sợ đứng lên.
Bọn họ cũng nhìn thấy quá trình Giang Cung Tuấn trả lời câu hỏi, thời gian dừng lại trước mỗi loại dược liệu không quá ba giây.
Mà có một số dược liệu, tỏa mùi hương rất nhạt, thời gian ba giây hoàn toàn không có cách nào phân biệt ra, bây giờ đáp án đã công bố tới số năm mươi sáu, Giang Cung Tuấn đều trả lời đúng.
“Số một trăm, Huyền Sâm, chính xác”
Sau khi Mao Kiên đọc đáp án cuối cùng, hít sâu một hơi, liếc nhìn Giang Cung Tuấn trên sân khấu “Không thể nào”