Chào đón tướng Long Bên ngoài khách sạn Tử Đằng, có không ít các phóng viên truyên hình đang tụ tập.
Hàng ngàn người dân đang chờ xem truyên hình trực tiếp.
Đường Sở Vi nói Hắc Long không có ở trong này, cô cũng không biết Hắc Long đang ở nơi nào.
Mọi người nghe nói vậy mới chịu rời đi.
Đám người Đường Sở Vi đi lòng vòng rồi trở về khách sạn Tử Đằng.
Khách quý xuất hiện càng lúc càng đông đúc.
Rất nhanh, sảnh lớn của khách sạn đã có mãy trăm người tụ tập.
Các nhân vật nổi tiếng ở Từ Đằng đều cẩn thận chuẩn bị quà tặng, Những người này không phải chỉ là nhân vật nổi tiếng, mà họ thực chất là các ông lớn, như Liên minh doanh nghiệp năm tỉnh, Thương hội Vạn Phúc, và nhiều ông lớn khác, Đường Sở Vi không mời ai cả, vì trước đó nhà họ Đường với những người này từng có chút xích mích, nhà họ Đường cũng không thể mặt dày phát thiệp mời.
Hà Diệp Mai giúp Đường Sở Vi nhận quà tặng, cười không khép được miệng.
Cách đó không xa.
Đường Thành Lâm mặc bộ đồ truyên thống màu đỏ, chống gậy, vẻ mặt hớn hở, trò chuyện với mấy ông lớn, nhân tiện đàm phán về chuyện làm ăn của Vĩnh Nhạc.
Lúc này, Đường Thành Lâm cảm thấy nhà họ Đường thật sự giàu có, trở thành trụ cột vững chắc của Tử Đằng.
Mà tất cả chuyện này, đều là nhờ cô cháu gái Đường Sở Vi mang đến.
Thấy nhiều nhân vật lớn đều xuất hiện.
Ông ta cầm lấy cái microphone, lớn tiếng nói: “Các vị, xin trật tự một chút, tôi có lời muốn nói”
Cả hội trường đang ồn ào trong nháy mắt đã trở nên im lặng.
Ánh mắt của mọi người đều nhìn lên người Đường Thành Lâm.
Khi Đường Thành Lâm cầm microphone, ông ta thấy người nhà họ Đường vẻ mặt hớn hở, thì đáp lại ánh mắt của mọi người.
Đường Thành Lâm nhìn toàn bộ hội trường, cất cao giọng nói: “Tôi già rồi, bây giờ cần nghỉ ngơi hưởng phúc, con cháu nhà họ Đường cũng không thua kém ai, tôi cũng có thể vui vẻ mà nghỉ hưu, hiện tại tôi tuyên bố, từ hôm nay trở đi, Đường Sở Vi trở thành chủ nhà mới của nhà họ Đường, tôi tin rằng, nhà họ Đường được Đường Sở Vi dẫn dắt, sẽ này càng tiến lên”
“Bộp bộp bộp”“
Hội trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Đường Thành Lâm cười cười, đưa microphone cho Đường Sở Vị, nói: “Sở Vi, cháu nói vài câu đi”
Đường Sở Vi cầm lấy microphone, cười nói: “Cảm ơn mọi người dù bận rộn vẫn ghé tham dự bữa tiệc sinh nhật của tôi, tôi cảm thấy thật là vinh dự, cảm ơn mọi người.”
Cô cúi đầu thật sâu.
Giang Cung Tuấn ngồi ở phía xa, yên lặng nhìn.
Đan Thiến, Hứa Linh cũng đang ngồi bên cạnh anh.
Hai người đều biết chuyện giữa Giang Cung Tuấn và Đường Sở Vị, hiện tại đã chia tay, các cô sợ Giang Cung Tuấn đau lòng, cho nên mới ở cùng anh.
Giang Cung Tuấn tới đây là có mục đích, anh muốn tự mình tặng lời chúc mừng cho cô.
Anh đứng lên, tiến về phía Đường Sở Vi.
Người nhà họ Đường thây Giang Cung Tuấn đi tới, sắc mặt lập tức trở nên u ám.
“Đây không phải là kẻ ở rể nhà họ Đường Giang Cung Tuấn sao?”
“Anh ta và Đường Sở Vi không phải đã ly hôn rồi sao, tại sao anh ta lại đến đây?”
“Không biết”
Không ít người nhỏ giọng bàn tán.
Trước ánh mắt đang chăm chú quan sát của mọi người, Giang Cung Tuấn đi tới trước người Đường Sở Vi.
Nụ cười trên mặt Đường Sở Vi tắt ngấm, thay vào đó là vẻ mặt lạnh như băng, cô lạnh lùng nói: “Ai cho anh tới, anh cút đi, em không muốn nhìn thấy anh”
Ở một bên, Giang Vũ Bảo nhìn Giang Cung Tuấn suy nghĩ một chút, khóe miệng hơi cong lên, vẽ ra nụ cười giều cợt: “Giang Cung Tuấn à, nếu Sở Vi đã ly hôn với anh, anh cần gì phải dây dưa với cô ấy?”
Giang Cung Tuấn liếc mắt nhìn Giang Vũ Bảo, nhẹ giọng khịt mũi.
Sau đó lại nhìn sang Đường Sở Vi.
“Anh đến đây, là muốn chúc em sinh nhật vui vẻ: “Không cần”
Vẻ mặt của Đường Sở Vi lạnh như băng.
Nhìn vẻ mặt lạnh lùng của cô, ngay cả Hứa Linh cũng thấy khó chịu.
Cô ta đứng dậy, lạnh lùng nói: “Đường Sở Vị, cô làm sao thế, cô đừng quên là Giang Cung Tuấn cho cô ba mươi ngàn tỷ đồng, nếu không có ba mươi ngàn tỷ đồng của Giang Cung Tuấn đưa cho, nhà họ Đường có thể nở mày