“Đại Tranh.
”Hắn gọi tên nàng, hàng lông mi dài dày rậm như quạt lông quét xuống, tạo thành một mảng bóng tối nho nhỏ.
Nàng đã sớm nghĩ kỹ nên nói như thế nào rồi, nhưng đột nhiên, cả đầu óc giống như bị rượu mạnh hun nóng lên, ngây ngất choáng váng, lời nói đến bên miệng chẳng khác nào một đống bột nhão, rối tung lại với nhau.
“Không phải có chuyện cần nói sao?” Giọng điệu của hắn lạnh nhạt, còn lộ ra một tia không kiên nhẫn.
Cảm giác áp bách trời sinh của nam nhân khiến cho nàng lùi về phía sau một bước theo bản năng, cúi đầu, nhìn cẩm ủng của hắn, vắt hết óc mà suy nghĩ sắp xếp câu chữ cho tốt.
“Đúng là có.
”“Ngươi toàn nói chuyện kiểu này với người ta à?”Thiếu nữ chỉ mặc một chiếc áo đơn mỏng, ở trong hoa rụng có vẻ càng thêm đơn bạc.
Phó Lan Tiêu nhịn không được mà nhíu mày, còn có nam tử nào mặc đồ mỏng hơn cả nàng được nữa không?“Xin lỗi.
” Ánh mắt nàng lại dạo qua một vòng ở trên giày tiêm của hắn, mới ngẩng đầu nhìn hắn, cố ý dừng ánh mắt ở trên môi mỏng của hắn, “Lan Cửu, ta biết như vậy là không đúng, nhưng ta cũng không có cách nào.
”Nàng trung thực, cho rằng để lộ ra nơi yếu ớt nhất, như vậy sẽ có thể càng dễ dàng được người khác chấp nhận, “Hiện tại Chu phủ lụi bại, dượng và cô mẫu không muốn chuộc thân cho ta, chỉ muốn để ta tiếp tục ở lại trong nhà làm trâu làm ngựa, ta dĩ nhiên là không muốn, mới nảy ra hạ sách này.
”“Lan Cửu, ta biết, ngươi không thích Nhữ thành, ngay cả ta cũng cảm thấy Nhữ thành không có gì tốt, được ngắm sự phồn hoa của Trường An rồi, cả đời ta cũng không muốn trở lại nơi đó.
”Sau khi nói ra những lời này, gánh nặng trong lòng Đại Tranh giảm bớt, lặng lẽ đánh giá vẻ mặt của Phó Lan Tiêu, thấy hắn chỉ lẳng lặng nhìn nàng, nàng ngừng lại một khoảng thời gian thật dài, mới rối rắm tiếp tục nói, “Những chuyện của hai ta, ta vẫn chưa nhắc tới với bất kỳ kẻ nào, ta thề, sau này cũng sẽ không nói cho bất luận kẻ nào, ngươi thật sự không cần lo lắng, sẽ có chuyện gì ảnh hưởng đến thanh danh của ngươi truyền ra ngoài.
”Đại Tranh xoắn ngón tay, “Nếu, nếu có thể, có thể đòi thêm một phần thân khế của ta ở chỗ Chu Lang quân được không? Bây giờ ta có thể có tiền chuộc thân, nhưng mà ta không hỏi thăm ra được hắn ở đâu……”“Ngươi cảm thấy như thế nào?” Nàng mềm giọng nói, hy vọng có được đáp án vừa lòng đối với nàng, “Về sau chúng ta sẽ ai đi đường nấy, tốt hay không đều bỏ qua, không còn liên quan gì nữa, được không?”Được không?Dứt lời, Đại Tranh thở phào nhẹ nhõm thật mạnh, đầy mắt chờ mong nhìn Phó Lan Tiêu.
Tròng mắt nàng sáng trong đen nhánh, có thể chiếu ra gió mát nước chảy, chiếu ra đủ loại sắc màu, hiện giờ, chỉ chiếu ra một mình hắn.
Nhưng hắn không thích như vậy, hận không thể vĩnh viễn giữ khoảng cách với nàng.
Bọn họ vốn đã không xứng.
Phó Lan Tiêu có trăm ngàn loại lý do