Chiếc xe dừng trước cửa lớn nhà của cô, xe dừng thì em cũng đã dậy
" Về đến nhà rồi này con sâu rượu "
Hân Nghiên cười với em một cái rồi dùng tay vuốt nhẹ sóng mũi của em.
Mắt em cứ lờ đờ cô nói em cũng chẳng chịu trả lời.
Thấy em mệt lả người Hân Nghiên bế bổng em lên như cách một hoàng tử nâng niêu nàng cô chúa trên tay
" Chuẩn bị ngay cho tôi một ly nước chanh nóng "
Đột nhiên điện thoại của Hân Nghiên vang lên
( Là ai vậy chứ? )
Hân Nghiên cũng chẳng muốn bắt máy nhưng rồi lại thôi cô đành để em ngồi tạm trên ghế sofa
" Ai? "
Cô gằng giọng mà hỏi
" Ấy ấy! Đừng nóng, sao rồi tiểu tình nhân của Hàm tổng vẫn ổn chứ "
" Không sao! Em ấy chỉ là uống quá khóc lóc một chút sẽ không sao đâu "
" Không sao là tốt! "
Hân Nghiên đã bắt đầu khó chịu với người đàn ông đó
( Quan tâm em ấy thế sao? )
" À mà những chuyện sảy ra ở quán bar tôi đã giúp ngài dọn dẹp hết rồi "
Nếu hắn không giúp cô thì cô cũng sẽ cho người lấy đi đoạn camera ở quán bar và bịt miệng những người ở đấy một cách sạch sẽ.
Bởi vì Hàm Hân Nghiên không thể để cho người ta thấy những chuyện như vậy
" Thế thì cảm ơn anh rất nhiều! "
" Ờ! Không có gì chỉ là tiện tay thôi! Hợp tác vui vẻ "
" Hợp tác vui vẻ!! "
Nói rồi cô liền ngắt máy, bên trong một căn phòng khá tối có một người đàn ông tay nâng ly rượu, tay ôm lấy eo một người phụ nữ
" Tiểu tình nhân! Hàm Hân Nghiên cao ngạo ngày nào mà để một nhóc con nắm tóc, đè đầu cưỡi cổ! Con cờ tốt, cờ tốt "
Lúc đầu hắn chỉ muốn cho cô uống thuốc kí.ch thích pheromone và cài một con tốt thí làm điên đảo Hàm tổng của chúng ta nhưng khi thấy Hiểu Tinh thì hắn không cần làm như thế nữa vì đã có sẵn một con cờ