Hai vợ chồng Âu Dương Uyên Ngôn đang ngồi uống trà cười nói thì bất ngờ trên bản tin là một vụ gϊếŧ người động trời. Chuyện sẽ chẳng có gì nếu như người trên bản tin đó không dính dáng gì đến Nam Cung gia hay Âu Dương gia.
Trên bản tin là thi thể của một người phụ nữ mà Nam Cung Tử Hàn chỉ cần nhìn thấy đã chán ghét đến ghê tởm rồi.
Bà ta chẳng phải là vợ của Nam Cung Mạnh hay sao?! Ả đàn bà chỉ suốt ngày biết quyến rũ đàn ông lên giường thậm chí đến cháu trai của chồng cũng không bỏ qua.
Nhắc đến người phụ nữ này cùng gia đình Nam Cung Mạnh thì chỉ có hai từ phù hợp để nói thôi.
Kinh tởm.
Nam Cung Tử Hàn nghĩ cũng đáng đời bà ta, có thể là Ngôn Ngôn muốn diệt cỏ tận gốc đây mà.
Nhưng khi anh thấy vẻ mặt có chút ngạc nhiên của Âu Dương Uyên Ngôn thì suy nghĩ kia đã bị đánh tan.
"Em..."
Âu Dương Uyên Ngôn chậm rãi lắc đầu nghi hoặc nhìn ti vi, trầm tư đáp: "Em không nghĩ đến sẽ nhún tay quá sâu, đây là ngoại dự tính của em."
Nam Cung Tử Hàn cười nhạt: "Lão cáo già này ngay lúc nhạy cảm lại đi đắc tội ai đây chứ?"
"Em cũng không biết nữa, nhưng có vẻ là đồng minh?! Dù sao chúng ta nên cẩn thận, sau chuyện đó thì tin tức em cho người tìm về Lâm Tuỳ Nhiên đều trắng, cũng không có xuất cảnh đi đâu cả. Anh ta, cứ như bốc hơi khỏi thế giới này vậy." Cô nheo mắt nhưng ti vi đang phát tin tức về vợ của Nam Cung Mạnh.
"Bên Nam Cung Dạ Lan vẫn tiến triển như cũ, có vẻ như em nắm đúng thóp rồi!" Khóe môi Nam Cung Tử Hàn cong lên, không khỏi tán dương Âu Dương Uyên Ngôn.
Cô gái của anh, đúng thật là thông minh!
Âu Dương Uyên Ngôn cầm tay anh nghịch đủ kiểu chỉ dịu dàng mỉm cười ngọt ngào: "Không có lý nào mà một người như bà ta lại không muốn đẻ ra người thừa kế cả. Em có chút nghi ngờ nên cho người điều tra một chút về chuyện xưa cùng kết quả khám sức khỏe của hai người bọn họ."
Nói đến đây ánh mắt cô chứa đầy ý cười khinh bỉ chậm rãi tiếp: "Kết quả trái với những gì em nghĩ, hai bọn họ hoàn toàn bình thường. Một người đàn ông đẩy người phụ nữ của mình lên giường kẻ khác vì muốn có được danh lợi nay bày đặt tỏ ra mèo khóc chuột giữ gìn trong sạch, thủ thân như ngọc, đây là diễn cho ai xem đây? Giờ lại đi kiếm một người giống với cô gái kia để bù đắp, hai người họ đúng là tra nam tiện nữ, rất xứng đôi! Chỉ là tội cho cô Ngọc Nhi đó, chỉ cần bà ta thoát khống chế thì cô ta cũng coi như xong, người đàn ông kia dù sao cũng không độc bằng Nam Cung Dạ Lan đâu."
"Vậy mới đúng chứ! Người như Nam Cung Dạ Lan và Nam Cung Mạnh thì có thể làm mọi thứ để đạt được mục đích mà. Chuyện đó trước anh cũng nghĩ tới chỉ là không muốn đều tra xuống quá sâu dù sao thỏa thuận hôn nhân của hai người đó chính là không dính dáng gì đến tài sản của nhau."
"Hôn nhân như vậy, bà ta sớm đã đề phòng rồi, sao có thể không ký thỏa thuận được chứ." Âu Dương Uyên Ngôn gật đầu tán thành, cô không khỏi cảm thán nói, về quyết đoán đúng thật cô không bằng bà ta.
Hai con cáo sống với nhau thì không chết cũng bị thương. Mà cô, chẳng qua chỉ "thuận tiện" khui ra chút chuyện.
"Xem ra có thể chuyên tâm đi giải quyết một số việc rồi?" Nam Cung Tử Hàn ý tứ nhìn cô, khoé môi cong lên.
Nhưng vẻ mặt của Âu Dương Uyên Ngôn vẫn rất nặng nề, cô từ tốn lắc đầu: "Có nhiều chuyện em cũng chưa tường tận nấy. Ví dụ như, ai có năng lực đến mức có thể giật dây được Lâm Tuỳ Nhiên và Âu Dương Uyên Duy? Trước em có nghĩ đến Nam Cung Mạnh hay Nam Cung Dạ Lan như lời khai của Uyên Duy nhưng rồi em phát hiện có mâu thuẫn."
Nam Cung Tử Hàn nghiêng đầu sang nhìn cô, trầm giọng: "Mâu thuẫn là đúng, nếu thật sự nhà Nam Cung hại em để Uyên Duy nắm quyền thì cũng chẳng ảnh hưởng gì đến nhà Nam Cung cả, vì dù Âu Thị có sụp đổ thì nội bộ Nam Cung cũng chẳng thay đổi nên kẻ giật dây chắc chắn là kẻ khác. Chẳng những vậy, hắn còn khiến Uyên Duy tin rằng đó là người nhà Nam Cung. Còn điều kiện của bọn họ đó chính là giúp Âu Dương Uyên Duy nắm Âu Thị trong tay."
"Đúng thế, chính vì vậy em cũng liên kết đến, có thể vụ tai nạn của anh chưa chắc do bên nhánh Nam Cung là thì sao? Lại nói nhà anh được bao nhiều người chướng mắt anh chứ? Quanh đi quẩn lại cũng không phải chỉ có lão phu nhân, Nam Cung Mạnh và Nam Cung Dạ Lan kia! Giả sử nếu anh gặp chuyện thì người có lợi nhất vẫn là Nam Cung Mạnh, Nam Cung Dạ Lan và Nam Cung Tử Hạo kia nhưng nếu nghĩ kỹ thì...."
Nghĩ đến vụ tai nạn oái oăm kia, Nam Cung Tử Hàn trầm tĩnh cười gằn: "Cổ đông theo phe anh chắc chắn không đồng ý, lợi nhuận anh cho bọn họ nhiều như vậy chưa chắc đám người kia có thể."
Âu Dương Uyên Ngôn tỉnh táo nghĩ đến viễn cảnh đó tiếp lời: "Nội bộ Bất Động Sản Nam Cung sẽ chia rẽ rồi xuống dốc sau đó người kia sẽ dùng Âu Dương Uyên Duy đã có thỏa thuận thâu tóm Nam Cung? Người đó chính là muốn nhắm đến nhà Nam Cung anh đó, xem ra oán thù rất sâu nha, Nam Cung gia chưa sụp đổ thì người đó sẽ không dùng lại đâu."
Cảm nhận của Âu Dương Uyên Ngôn về Nam Cung Mạnh không tốt lại thêm vì anh không thích ông ta nên cô cũng không ưa gì người đàn ông đó. Còn chuyện ông gây chuyện cản trở cho dự án năng lượng của cô với Lục Thần Phong nữa nhưng thất bại chuyện này nhà ông ta xảy ra cô cũng cảm thấy tâm trạng không tồi. Nhưng sống ở đời cô hiểu đạo lý là không có chuyện tốt nào đột nhiên đến tay, chắc chắn là có ý đồ!
"Em có biết nhớ người phụ nữ bị treo cổ ở rạp hát Roland mà dung nhan bị hủy đi không?"
Vẻ mặt anh tĩnh lặng chỉ nhìn vào bàn tay nhỏ nhắn trắng trẻo của cô, như có như không cười nhẹ nói: "Hôm nay trợ lý Hà từ chỗ Lục tam gia báo đến, cái xác đó vừa hay chính là của cô nhân tình của chồng Nam Cung Dạ Lan đấy! Chính là cái cô Ngọc Nhi đấy!"
"Gì?" Âu Dương Uyên Ngôn chau mày, từ từ, cô có chút không hiểu rồi! Ý là sao?
Rõ ràng cô tình nhân kia còn sống cơ mà, người của cô hôm nay còn báo lại là chồng bà ta còn đưa cô gái kia đi khám thai mà. Biểu cảm của Nam Cung Dạ Lan khi biết chuyện còn rất kinh ngạc cơ mà! Bà ta không biết đến sự tồn tại của cô gái này nên chắc chắn bà ta không thể nào gϊếŧ người này được.
Chẳng lẽ, có ma sao? Hồn ma trở về để nhân tình chở đi khám thai? Nghe cái này, khoa học sao? Uy tín sao?
Nhìn vẻ mặt có chút trắng bợt cùng hoang mang của Ngôn Ngôn khiến Nam Cung Tử Hàn không kìm được bật cười cốc nhẹ đầu cô: "Em nghĩ linh tinh cái gì thế! Ngốc nghếch!"
Âu Dương Uyên Ngôn nhéo má anh sau đó cô trừng mắt giọng trùng xuống: "Nếu không phải hồn ma hiện về thì anh giải thích đi!"
"Cô bé, em chơi hệ tâm linh sao?" Anh vẫn nhịn cười mím môi nhìn cô nổi giận.
"Có mà anh chơi thì có! Lúc em gửi hình phản ứng của bà ta rất lớn, bà ta không biết đến cái cô Ngọc Nhi kia lại nói cô ta đang mang thai, sao có thể chứ?"
Nghe đến lời cô nói mắt anh tối đi, chứa đầu hàn khí trầm giọng chầm chậm đáp: "Vậy em có nghĩ đến trường hợp cái xác đã bị tráo chưa? Chuyện mang thai chỉ cần mổ tử thi ra lấy đứa bé sau đó khâu lại là được, người cô ta có rất nhiều vết khâu lại nên thêm một cái ở bụng cũng không ai để ý đâu. Còn cô gái kia, biết đâu cô ta chính là sản phẩm của phẫu thuật thẩm mỹ còn cái thai, cứ canh chuẩn lúc thụ tinh nhân tạo, trễ một hai tháng thì mua chuộc bác sĩ làm giả thông tin là được. Cái trò trộm long tráo phụng này em còn lạ sao?"
Nghe từng câu từng chữ anh nói sống lưng cô cứng lạnh đi, cảm giác quằn quại cồn cào trong bụng: "Nhưng như vậy quá phức tạp lại tốn quá nhiều công sức, đây chính là phải nặng đến ngay từ đầu. Còn chuyện mở thi thể lấy đứa bé...."
Đang nói đến đây Âu Dương Uyên Ngôn đứng bật dậy chạy vào nhà bếp nhau bổn nôn khan xuống. Nam Cung Tử Hàn tự nhiên thấy cô đúng vậy dậy chạy đi nên rất lo lắng vội đuổi theo, sau đó đứng cạnh vuốt lưng cho cô, quở trách.
"Em đó, cứ ăn uống thất thường đi!"
"Lấy, lấy hộ em cốc nước." Cô thều thào nhìn anh.
Anh đem đến cốc nước ấm chậm rãi đưa cho cô uống: "Em xanh xao quá, anh gọi bác sĩ nhé?"
"Không sao đâu, em chỉ mệt chút thôi, phiền phúc như thế làm gì?" Âu Dương Uyên Ngôn từ chối.
"Ngày mai anh sẽ gọi bác sĩ!"
"Anh! Sao lại cố chấp thế này?!" Cô cười trừ nhìn vẻ mặt nghiêm túc của người đàn ông.
Thực ra không hiểu sao lúc nãy khi nói chuyện nghĩ đến hình ảnh tanh tưởi kia cô lại phản ứng như thế nữa?! Dù sao những chuyện này cũng không phải lần đầu tiên cô được nhìn thấy. Có khi cô còn được "gặp" rất nhiều lần cơ, nhất là khi nhà nhánh Âu Dương gia có đối đầu nhau, dạo gần đây cơ thể cô cứ man cảm thế nào ý ,thật kỳ lạ mà.
Có khi nghe lời Hàn Tử cũng tốt, để bác sĩ kiểm tra, so với việc cô lười đi bệnh viện cùng bác sĩ đến nhà thì vế sau vẫn thuận tiện hơn rất nhiều!
Cô, rất ghét bệnh viện! Đó là nơi mà cô chỉ có thể cắn răng chấp nhận mặt