Hai hòn đá, cũng là hai lão quái vật nháy mắt khi trận pháp lộ ra sơ hở đều bắt lấy cơ hội để tiến vào trong.
trải qua không gian chồng chất, hai lão đã tìm được một tuyến đường dẫn thẳng vào vô song truyền thừa.
chỉ một lát mà hai lão đã cảm nhận được khí tức mà lâm quân lưu lại, như hai tia chớp xé toang bầu trời lao đi, không chần chừ một giây nào, từ tầng một lao thẳng tới tầng số tám.
đứng trước cửa số tám, hai hòn đá lại bị chặn lại bởi một màn chắn.
“ nguy rồi! phá cái này phải nửa tiếng “.
đá ma thần nói, sau nửa tiếng thì hoa cúc cũng tàn, làm sao cứu được lâm quân.
đá thiên sứ không nói mà dừng lại nghĩ cách.
chợt, màn sáng chặn đường hai người ngoài ý muốn tự động biến mất.
hai hòn đá có chút nghi ngờ nhưng cũng không nghĩ nhiều, tự tin vào thực lực của mình nên vội lao vào đó.
....
“ hiệu trưởng, ngài làm vậy không ổn lắm đâu “.
nhị trưởng lão nhìn mười bá đạo nói, vừa nãy chính là lão ra lệnh cho nhị trưởng lão thả cho hai hòn đá quái dị vào bên trong.
“ ừ nhưng con rồng lương nhi này rất quái lạ, chúng ta đã truyền tin cho nó nhưng nó không phản ứng, ta lo sợ nó sẽ hủy hoại hạt giống tốt này của chúng ta”.
mười bá đạo nói, trong ánh mắt lộ ra vẻ sầu lo nhưng cũng rất tự tin.
“ nhưng nó đã trái với tổ huấn của chúng ta, việc này ... “.
nhị trưởng lão vừa định nói tiếp thì nhan vô song đã ngắt lời, nàng nói.
“ nhị trưởng lão, ta ủng hộ quyết định của hiệu trưởng, ông còn tính lèm bèm tới bao giờ, quy củ là chết, người là sống, hay ông muốn hạt giống tốt nhất của chúng ta bị hủy hoại mới cam lòng “.
nhan vô song dùng một thái độ gay gắt để hỏi, giống như chỉ cần nhị trưởng lão ừ thôi thì nàng sẵn sàng lao tới ăn thua đủ với lão
“ mẹ nó, già rồi còn mê trai “.
nhị trưởng lão chửi thầm nhưng ngoài mặt thì tươi cười nói :
“ đâu có, tôi nghe hiệu trưởng mà “.
....
lâm quân vẫn đứng đó trầm ngâm nhìn lương nhi với sức mạnh cơ thể đang biến mất dần.
trong trường hợp xấu nhất, lâm quân còn nghĩ tới chuyện tự sát để bảo toàn danh tiết cơ.
nhưng may mắn cho hắn, lần đầu tiên hệ thống không làm lâm quân thất vọng.
cuối cùng hai hòn đá đã xuất hiện, bay trái phải bên cạnh lâm quân.
thấy bọn nó xuất hiện, lâm quân đại hỉ, lập tức nhìn sang lương nhi với ánh mắt như muốn giết người.
“ thiên sứ, ma thần, củ hành con rồng này cho tôi “.
hai hòn đá nhìn sang cô gái đứng đó với xúc xích to tổ bố, thầm hô “ con mẹ biến thái này “, sau đó đồng thời niệm chú.
thần tượng xú uế lập tức được thả ra.
lâm quân vội lui lại bịt mũi, che miệng.
lương nhi đứng đối diện thấy vậy cũng chẳng kinh chẳng hoảng, chỉ mỉm cười nhìn mọi sự diễn ra trước mắt, phảng phất nàng không chút coi trọng mạng sống của nàng một chút nào.
thần tượng xú uế tiến tới, mùi thúi đi theo hóa thành một màn sương màu nâu, thi thoảng trong màn sương đấy còn hiện lên một vài cục ... chỉ thấy thần tượng vung nắm đấm lên, đấm thẳng vào mặt lương nhi, không có chút nào gọi là thương hoa tiếc ngọc.
lương nhi biến trở về lại chân thân, thành một con rồng màu đỏ to lớn, nó gầm lên rồi vung móng vuốt lên, chắn lại nắm đấm của thần tượng.
“ rầm “.
cú đấm của 300 lv không phải là thứ mà một con rồng chỉ có 250 lv có thể đỡ được, lương nhi bay ngược ra sau, đập người vào đống hộp nhiều màu sắc trên đất, những cái hộp không chịu nổi sức nặng nên vỡ tứ tung, trong đó không biết bao nhiêu là đồ vật văng ra ngoài.
“ thiên sứ, mày cảnh giới, tao đi kiếm cơm đây “.
đá ma thần vội nói, không chờ thiên sứ trả lời đã bay đi.
đá thiên sứ tức điên nhưng đành đứng lại tại chỗ.
sau khi biến thành đá bọn hắn đều có một cái tật chung, đó chính là đam mê tài vật và tiền, đã có một thời gian hai tên còn chuyên hành nghề trộm cướp và chặn đường xin đểu .
đá ma thần bay tới đâu thì mấy cái hộp biến mất tới đấy, hiển nhiên là đều bị nó bỏ vào túi không khách khí.
lâm quân thấy vậy vội nói : “ ma thần, mang cái rương màu vàng lớn nhất tới đây, tôi cần nó “.
ma thần “ ừ “ một tiếng coi như đáp ứng, tốc độ vẫn không giảm càn quét khắp nơi.
ngay khi trận chiến giữa rồng và tượng còn chưa ngả ngũ thì tài vật đều đã bị ma thần thu sạch sẽ, nó hút cái hộp vàng lớn bay lơ lửng về phía lâm quân, rồi đặt cái hộp xuống trước mặt cậu.
lâm quân run rẩy, tiến tới mở rương ra.
cậu dùng bàn tay chưa gãy hoàn toàn mở chiếc hộp vàng .
“ chíu ! “.
một tiếng vang lên, từ hộp vàng bay ra một hư ảnh hình rồng trôi lơ lửng trong không khí.
lâm quân lùi lại, ngưng thần quan sát.
không ngờ cái hư ảnh hình rồng này cực kỳ giống lương nhi .
lâm quân ngạc nhiên, vội nhìn con rồng đang bị củ hành phía xa xa, sau đó nhìn lại hư ảnh, hai cái giống nhau y xì đúc, nếu không phải trên cơ thể rồng có thêm nhiều vết sẹo thì cơ hồ là hoàn toàn không có sự khác biệt.
“ cảm ơn cậu đã cứu tôi “.
hư ảnh đó truyền một dao động tinh thần vào não lâm quân.
ngay sau đó nó nói tiếp:
“ tôi đã bị nó chiếm đoạt cơ thể và nhốt lại trong hàng ngàn năm, chính nó đã phải làm tôi đóng lại vô song truyền thừa. chỉ khi nào có một người nào đủ khả năng giải cứu cho tôi thì nó mới lại mở ra, người đó chắc hẳn là cậu phải không ? “.
giọng nói của hư ảnh giống y hệt lương nhi lúc ban đầu.
lâm quân nháy mắt đã hiểu ra rất nhiều chuyện, nhưng cũng còn một vài thắc mắc.
“ nó là chủng tộc gì ? vì sao có thể trục xuất linh hồn người khác ? “.
“ cái thứ đã chiếm cơ thể tôi gọi là đam tộc, bọn chúng cực kỳ nhỏ bé như những con côn trùng, chỉ có thể chiếm được linh hồn của tộc khác thông qua phương pháp xxoo, với cả chỉ có đam tộc trưởng thành mới có cái khả năng này, tên đã chiếm cơ thể tôi là một tên rất mạnh mẽ, hắn thông qua chiếm đoạt cơ thể chồng tôi, sau đó là tới tôi “.
hư ảnh giải thích.
“ khoan đã ! nếu chỉ thông qua xxoo thì phải có vật chủ đầu tiên, vậy nó là cái gì ? “.
lâm quân lại hỏi.
hư ảnh hình rồng nhìn lâm quân, ngần ngừ một chút rồi trả lời:
“ là nhân loại, chỉ nhân loại là có thể bị đam tộc dễ dàng chiếm cơ thể mà không cần phải qua xxoo, đó đa số đều là vật chủ đầu tiên của đam tộc “.
lâm quân chợt hiểu ra, hèn gì hư ảnh này không