Chính Nghĩa Quân Đoàn

Chương 28


trước sau


Vô song học viện, trắc thí điện.

hiệu trưởng mười bá đạo nói ra một câu kinh người, làm mọi người xung quanh và ngay cả chính lâm quân cũng chưa kịp phản ứng lại.

hắn không biết lão già áo trắng, và cũng không biết đám ông lão bà lão kia là ai, hắn chỉ nhận ra mỗi một mình nhan vô song mà thôi.

cái câu “ chào mừng chủ nhân trở lại “ là nói với lâm quân hắn à?

lâm quân lúng túng ngó nghiêng xung quanh, sau đó xác nhận lão già áo trắng nói câu đó với hắn.

“ ông lão, ông nhầm người rồi “.
lâm quân cười nói, hắn nhớ là hắn chưa từng thu phục ai giống ông lão này.

mười lão nghe vậy cũng nói:
“ lão không nhầm đâu, cậu chính là chủ nhân mới của vô song học viện, chức chủ nhân truyền từ vài ngàn năm tới nay, cuối cùng cũng xuất hiện “.

“ có lẽ là cậu vẫn còn nghi ngờ, nhưng chúng tôi đã có tổ huấn, người nào đạt được vô song truyền thừa sẽ trở thành chủ nhân mới của nơi này “.

thấy lâm quân vẫn đơ mặt ra, mười lão cười nói :
“ chàng trai, có thể tìm một chỗ để nói chuyện không ? tôi sẽ giải thích nghi hoặc cho cậu “.

lâm quân nhìn xung quanh, toàn người là người.

những nhân vật mà hắn mới thu phục được vẫn quỳ trên đất.

“ tất cả đứng lên đi theo tôi “.
lâm quân nói, sau đó mới quay sang nói với lão già.

“ được rồi, lão dẫn đường đi, nhưng tôi muốn dẫn theo thuộc hạ “.

mười lão cười gật đầu, sau đó quay sang nói với đám giáo viên và trưởng lão.

“ tất cả giải tán, ba ngày sau mở ra vô song thí luyện, chuyện hôm nay, tốt nhất là đừng ai để lộ ra ngoài “.

nói rồi lão ra dấu, lâm quân và đám thuộc hạ đi theo mười lão.

....

phòng hiệu trưởng nằm tại ngọn núi chính giữa, là phòng làm việc riêng chỉ của hiệu trưởng các đời, nếu không được mời thì tuyệt đối là không ai được vào chỗ này.

phía ngoài phòng có một đội cảnh vệ, áo giáp sáng loáng nhân số tầm 200 người, họ chỉ có một nhiệm vụ duy nhất là bảo vệ căn phòng này, chỉ có chết mới thôi.

căn phòng gọn gàng sạch sẽ, mọi thứ trong phòng đều được làm bằng gỗ, hai bên trái phải có hai kệ sách cực lớn, chính giữa phòng là một cái bàn gỗ hình chữ nhật, phía trên đó ngoài một bộ trà cụ thì không còn cái gì khác.

có thể thấy phong cách của căn phòng này chính là tối giản, không có nhiều đồ đạc, nhưng để cho an toàn thì lâm quân đã mở thiên nhãn ngay khi bước vào phòng.

đúng như hắn đã nghĩ tới, thật sự căn phòng này có nhiều thứ ảo diệu lắm, bao quanh nó là ba cái không gian ẩn, mà muốn vào phải kích hoạt bằng trận pháp, và xung quanh căn phòng lít nha lít nhít cũng đều là trận pháp, trận pháp sát phạt ẩn hình mê hoặc hay gì cũng đều có.

“ chàng trai, mời ngồi “.
mười lão nói rồi ngồi xuống ghế, thuần thục pha trà.

lâm quân cũng ngồi xuống, tâm thần có chút bất định, hắn đã để mọi thuộc hạ bên ngoài, lão già này mà làm gì thì hắn sẽ khó thoát lắm.

mười bá đạo phảng phất như là một ông già bình thường, lão pha cho lâm quân một ly trà và hỏi:
“ có phải cậu đã nhận được cách điều khiển vô song trận pháp và vô song phải không ?”.

lâm quân gật đầu nhưng lập tức hỏi lại:
“ nhưng ông là ai vậy ? “.

có chút bất đắc dĩ, lâm quân không hiểu vì sao mà thiên nhãn càng ngày càng dởm, hắn không thể xem được thông tin của lão già này.

“ à, xin tự giới thiệu, tôi là nguyễn văn mười, hiện tại chính là hiệu trưởng của vô song học viện, hiện tại có thể coi tôi là thuộc hạ của cậu cũng được “.

ngờ vực xen lẫn nghi ngờ, lâm quân hỏi: “ không có dễ dàng như vậy chứ ? ông có biết tôi là ai đâu “.

mười lão chỉ cười : “ dĩ nhiên, nếu muốn tôi đem cả vô song học viện tặng cho cậu thì cậu phải chứng minh được bản thân đã “.

lâm quân nhìn nụ cười của lão già này tự nhiên có cảm giác rùng mình.

“ à, năm sau sẽ có cuộc thi giữa các học viện sẽ diễn ra, cậu sẽ làm đội trưởng dẫn đội, nếu đoạt hạng nhất chúng tôi sẽ giao vô song học viện cho cậu “.

lâm quân kiên nhẫn nghe lão nói hết câu, sau đó hắn chỉ cười nhạt nói.

“ hiệu trưởng, có lẽ ông hiểu nhầm, tôi không hề muốn tiếp quản vô song học việm hay có dính líu gì cả, tôi chỉ muốn đi học và tốt nghiệp ... “

“ ting, nhiệm vụ chính tuyến mở ra, khống chế vô song học viện “.

“ ting, nhiệm vụ gia nhập vô song học viện hoàn thành, chủ ký sinh nhận được 30.000.000 kinh nghiệm, mười lần hệ thống ân huệ, một chỉ dẫn nâng cấp chức năng “.

“ ting, chỉ dẫn nâng cấp chức năng triệu hồi bảo kê : nhị trưởng lão vô song học viện có thông tin, hãy hỏi ông ta “.

“ ting, chúc mừng chủ ký sinh đẳng cấp tăng lên 73 lv “.

mười bá đạo há mồm nhìn lâm quân, không biết tại sao nhưng lâm quân đang nói chuyện bình thường với lão thì đẳng cấp đột nhiên tăng lên, không phù hợp thói thường một chút nào.

người thường muốn lên cấp cũng phải tĩnh tâm tu luyện, cẩn thận từng chút một để phá tan hàng rào tu luyện nhằm lên cấp, chưa thấy tên nào như tên này, lên cấp đơn giản như ăn cơm, mà đã thế cảnh giới lại đặc biệt vững chắc, ngay cả mười lão lúc trước cũng không làm nổi.

“ người được chọn là vậy sao “.
mười lão thì thầm, ánh mắt ngày càng tỏa sáng, lão đã nhặt được một kho báu, vô song học viện đi theo kẻ này sẽ càng bay càng cao.

“ tôi đồng ý dẫn đội tham gia “.
âm thanh của lâm quân vang lên, hắn có chút bất đắc dĩ, tên hệ thống này hiển nhiên không muốn lâm quân nghỉ ngơi, hết nhiệm vụ này tới nhiệm vụ khác.

lâm quân không thể không làm, mọi thứ hắn có đều là do sự hỗ trợ của hệ thống, nếu từ chối không biết sẽ có hậu quả gì.

mười lão nhìn nụ cười khổ của lâm quân, gật mạnh đầu:
“ tốt lắm chàng trai, hiện tại thân phận của cậu không thể để lộ ra ngoài, ba hôm sau, cậu vẫn sẽ phải tham gia thí luyện cùng những học sinh khác nhé, yên tâm, lần này vô song truyền thừa sẽ không tiếp tục mở ra đâu “.

“ và, cậu phải tiếp tục che giấu thân phận, hiển nhiên cậu cũng không muốn bị phiền phức đúng không ? “.

lâm quân gật đầu, lão già này đúng là suy nghĩ thấu đáo cho hắn, hắn cũng chỉ muốn là một học sinh bình thường mà thôi.

mười lão thấy vậy bèn ném cho lâm quân một cái vòng tay bằng gỗ có các chuỗi hạt được xâu với nhau, trông như một cái vòng phong thủy bình thường.

“ đây là vòng không gian, mỗi hạt trên cái vòng đều là không gian khác nhau, cậu có thể để thuộc hạ sống bên trong “.

“ đa tạ “.

lâm quân chắp tay nói.

lần trước khi còn ở hắc thủy thành, hắn không có chỗ cho đàn thú nên đành để chúng nó tự do rời đi, hiện tại có vòng tay này thì quá tốt rồi.

....

sau đó

lâm quân trở về nghỉ ngơi trong một căn phòng mà mười bá đạo đã thu xếp sẵn cho cậu.

mọi thuộc hạ lâm quân đã thu vào hết vòng tay, để bọn họ sinh hoạt trong đó, chỉ chừa lại một mình sách ông ở bên ngoài, lâm quân muốn thông qua lão để hiểu rõ tất cả mọi chuyện.

“ hệ thống, dùng mười lần hệ thống ân huệ, xóa bỏ mặt xấu của việc huyết tế “.

“ được, nhưng tuổi thọ đã mất rồi thì khômg bù được đâu nhé “.

hệ thống nói, sau đó cũng như mọi khi, lâm quân quét hết sạch mệt mỏi và hồi phục trở lại như cũ.

“ sách ông, long ngạo thiên muốn ta biết điều gì ? “.
lâm quân quay sang hỏi sách ông, đây là một ông lão thuộc thụ tộc, những loài cây cổ thụ đã tu luyện thành tinh, chỉ thấy lão ta trên đầu có một bụi cây xanh tươi tốt, trên tay còn cầm một cây gậy gỗ, da dẻ nhăn nheo sần sùi như vỏ cây, lão dường như không thể nói chuyện được.

chỉ thấy lão vươn ngón tay của mình ra, chạm vào trán lâm quân.

....

đêm hôm đó, vô song học viện toàn bộ cao tầng như tâm linh tương thông, đều quay về thế lực của bản thân và mở một cuộc họp kín.

từng gia tộc, từng thế lực, hoặc từng quốc gia sau khi họp xong đều có chung một quyết định.

“ triệu hồi toàn bộ các nữ sinh trong tộc hoặc thế lực tham gia thí luyện tại vô song học viện sắp tới, đồng thời tất cả mọi người đều phải cưa đổ một thanh niên tên là lâm quân, ai cua được sẽ trùng điệp có thưởng “.

từng trận pháp truyền tin đắt tiền đều được sử dụng, từng phi hành trân thú quý giá đều phái đi làm taxi.

trong đêm đen tĩnh mịch, khắp các thế lực đều vang lên âm thanh đập cánh của trân thú bay lên.

ban đầu, có những nữ tú, những tiểu thư đều kinh thường lệnh triệu tập từ thế lực của mình, nhưng chỉ cần phát ra hình ảnh của lâm quân, kèm theo câu nói “ kẻ này còn fa “ thì các thiếu nữ không hẹn mà đều trở nên điên cuồng.

hình ảnh một con rồng bị đánh tơi tả sau đó quỳ dưới chân lâm quân là một hình ảnh có tính trùng kích rất lớn, đây chẳng phải là hình ảnh hoàng tử trong lòng các nàng hay sao.

....

ba ngày sau, trời còn chưa sáng hẳn thì trước trắc thí điện đã đứng đầy người, các học sinh tinh thần sáng lạng đứng đó từ rất sớm, khe khẽ bàn luận về một chủ đề siêu hot trong mấy ngày nay.

“ lâm quân là thằng nào ? “.

công tác tình báo của vô song học viện mặc dù làm tốt nhưng tin tức vẫn tràn ra ngoài, lâm quân là cái tên được chú ý nhất mấy ngày nay.

việc các gia tộc và thế lực làm đều không thoát khỏi tai mắt của mọi người.

đối với lâm quân thì đám học sinh này thẳng thừng chia thành hai cỗ thế lực.

nam thì rất gato bởi vì đa số nữ thần bọn hắn ưa thích đều hứng thú với gã lâm quân nên đều mang theo địch ý, chỉ hận không thể củ hành lâm quân cho bỏ ghét.

bên còn lại chính là các nữ sinh như hoa như ngọc, chỉ hận không thể biến lâm quân thành người của mình.

việc này cứ kéo dài cho tới tám giờ sáng thì hiệu trưởng mười bá đạo mới khoan thai đi tới, bên cạnh lão chính là lâm quân, nhưng hiện tại cậu đã đeo mặt nạ bởi vì không muốn kéo thêm cừu hận, phía sau hai người chính là các giáo viên còn lại và các vị trưởng lão tinh thần quắc thước, râu tóc bạc phơ đi theo.

“ tên đi cạnh hiệu trưởng là lâm quân “.
một giọng nói khe khẽ vang lên, nhưng với tu sĩ thì chỉ cần vậy cũng đã đủ, lập tức hàng ngàn ánh mắt nhìn chòng chọc về phía lâm quân, soi từ đầu tới chân cậu.

lâm quân cao khoảng 1m8, mặc một bộ áo giáp ngắn tay màu đen, bên hông có treo một thanh kiếm, cánh tay lộ ra ngoài hiện lên cơ bắp rắn chắc hữu lực, trên mặt đeo một cái mặt nạ hai màu đen trắng quái dị.

hình ảnh có vẻ rất ngầu lòi và suất khí, đã thế còn khơi gợi lên sự tò mò của các thiếu nữ, cơ mà do cậu không để lộ ra song tu thần thể nên cũng không có sự kích động như trong tưởng tượng, mà chỉ có những tiếng thở dài vì thất vọng.

ánh mắt của các nam đồng bào thì khác hẳn, tràn đầy ghen ghét và khinh thường.

lâm quân có cảm giác khá quái dị, cậu cũng chẳng hiểu vì sao ai cũng chăm chú nhìn cậu, nhưng cậu rất là đếu thích chuyện này.

đám tu sĩ này có vẻ cần phải ăn đòn.

ý nghĩ lâm quân xoay chuyển trong nháy mắt.

ban đầu hắn chỉ muốn im im lặng lặng làm một học sinh bình thường, nhưng từ sau khi nhìn thấy những tin tức mà sách ông cho xem, hắn đã cải biến chủ ý.

muốn làm phải làm lớn.

“ hiệu trưởng ! ta có thể lâm thời thay đổi cách khảo nghiệm không ? “.

lâm quân truyền âm hỏi hiệu trưởng làm lão tỏ ra ngạc nhiên một chút, sau đó mười bá đạo nở một nụ cười hiền lành.

“ được, nếu muốn hôm nay tôi sẽ để cho cậu làm chủ “.

nói xong mười lão dường như truyền âm cho các trưởng lão phía sau, rồi tất cả đều tỏ vẻ ngạc nhiên, sau đó cũng gật đầu.

đoạn tất cả nhún người bay lên, lơ lửng trên cao.

sau đó tất cả vung tay lên, như thần tích, hàng chục cái ghế và bàn xuất hiện trên không, trên bàn đã có sẵn đồ ăn và nước uống.

mọi người ngồi xuống an tọa, riêng mười bá đạo vẫn đứng đó, chỉ thấy lão chắp tay tạo thành những thủ thế kỳ quái.

ngay sau đó trắc thí điện bay lên không, rồi một tia sáng chói lóa mắt hiện ra, khi tất cả định thần lại đều đã phát hiện mình tiến vào không gian bên trong trắc thí điện, chỉ thấy đây là một bãi đất trống rộng gần mười nghìn cây số, phía chính giữa có một cái lôi đài siêu rộng lớn, sau lôi đài chính là những giáo viên và trưởng lão đã an tọa.

mười bá đạo quay sang nhìn lâm quân rồi gật đầu, sau đó tự lão tạo ra một cái ngai vàng và an tọa vào đó.

main bá; hậu cung hữu dụng; nvp có não; tình tiết không máu chó; không buff quá đà; cốt truyện đặc sắc tại #tới dị giới làm tiểu bạch kiểm. tới dị giới làm tiểu bạch kiểm


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện