Đến giữa trưa thì mỗi người đều lóp ngóp leo lên bờ trong trạng thái mệt mỏi, tuy đã ở dưới nước đến ba tiếng đông hồ nhưng mỗi người trung bình cũng chỉ bắt được tầm 100 con, các đội trưởng và thành viên vòng tròn lãnh đạo thì khá hơn với số lượng cá 1000 đến 2000 con. Tất cả đều mong chờ để xem số cá của Hội trưởng, chỉ thấy ba người hội trưởng nhẹ nhàng lên bờ mà chẳng mang theo con cá nào cả, buồn cười nhìn vẻ mặt thất vọng của các thành viên trong hội, Ngọc Văn, Mikari và Gikuya đưa tay xuống mặt biển và kéo lên thứ gì đó.
Ràooooo!....
Ba túi lưới khổng lồ những cá là cá được kéo lên khiến tất cả trợn mặt há mồm. Sau khi giao ọi người kiểm tra số lượng thì Ngọc Văn xoay người về hướng các thành viên đang đứng và trầm giọng nói:
-Mọi người thể hiện những điều từ sáng đến giờ khiến ta cảm thấy rất thất vọng, công hội ta tạo ra là để mọi người hình thành sự đoàn kết, tinh thần đồng đội, cuộc thi này vì sao ta không cho các ngươi bắt những loài khác mà cứ phải là loài cá sống tập thể Michi.... Là để các người nhìn thấy và học hỏi sự đoàn kết của loài cá này, nhưng xem ra việc này đã thất bại. Thông báo ọi người luôn, nếu chiều nay mà mỗi người trong hội không có được trung bình 1000 con Michi thì chúng ta xuất phát trở về thành phố và tất cả, tất cả đều chịu hình phạt.
Cả công hội đông đảo hàng triệu người bỗng trở nên trầm mặc, không phải vì sợ hãi hình phạt mà bởi những lời quở trách của hội trưởng khiến tất cả cảm thấy xấu hổ. Những người trẻ tuổi nơi đây đang chìm trong những suy nghĩ thì đột nhiên Ngọc Văn cao giọng gầm lên:
-NÓI CHO TA – CÁC NGƯỜI CÓ PHẢI NHỮNG KẺ VÔ DỤNG KHÔNG?!....
-KHÔNGGGGGG!.......
Tất cả hét lên dữ dội, sau đó quyết liệt đối chọi với ánh mắt của Ngọc Văn. Lời nói đột ngột của Hội trưởng khiến họ trở nên tỉnh táo và lấy lại tinh thần, các thành viên trong hội đã nhận ra mình cần làm gì, đó là hành động chứ không phải ngồi đó tự trách. Nhìn các thành viên khí thế hừng hực như muốn đun sôi cả vùng biển lạnh giá thì Ngọc Văn mỉm cười ôn hòa, cậu lên tiếng:
-Khí thế tốt lắm nhưng cũng cần nghỉ ngơi đã, mọi người mệt mỏi rồi, 3h chiều nay chúng ta sẽ tiếp tục săn cá, số cá hiện tại thì mọi người nghĩ ra món gì ngon để các bạn nữ trở về thành phố lấy nguyên liệu đến đây chế biến.
Tất cả đều trầm ngâm, khí hậu lạnh thế này thì:
-SÚP CÁ MICHI SIÊU BỎNG LƯỠI!....
Nghe tất cả hét lên thì Ngọc văn xoay người tạo một thông đạo quay về thành phố. Các thành viên nữ trong công hội dưới sự trợ giúp thổi lửa hì hục của các thành viên nam đã hoàn thành món súp nóng hổi thơm phức.
Lúc này đã là 2h trưa, mọi người sau khi thõa mãn vị giác thì hiện tại đang ngồi thành một vòng thật lớn quanh hội trưởng và nghe Ngọc Văn giới thiệu những chuyện trên trời dưới đất, vô cùng xa lạ đối với họ. Ngọc Văn rất thích không khí quây quần như thế này trong hội, cậu nói với mọi người:
-Mọi người khi bắt cá Michi có cảm thấy điều gì không?.
Yuuno – một thành viên của Sát đội hơi cau mày lên tiếng:
-Tôi có cảm giác rất quen thuộc nhưng không biết rõ là điều gì hoặc nhớ là đã gặp nơi đâu.
Tất cả mọi người cũng gật đầu hưởng ứng sau đó chờ đợi Ngọc Văn trả lời.
-Là chuyển động của dòng Chakra trong tự nhiên.
Nghe Ngọc Văn nói thì tất cả đều ồ lên, rất nhiều người với trí tuệ nhạy bén và sắc xảo hai mắt sáng lên, họ như đã hiểu điều gì đó từ trong ám chỉ của Ngọc Văn. Mọi người đều xì xầm bàn tán, tất cả bắt đầu tụ lại thành nhóm với nhau và trao đổi về việc làm thế nào để hoàn thành thử thách này tốt nhất. Biết mọi người đã hiểu ra bí ẩn trong đó, Ngọc Văn cũng không nói thêm gì nữa, xoay người cậu lặng ngắm mặt biển lấp lánh.
Thời gian đã là 3h chiều, các thành viên tạo thành từng nhóm chứ không rời rạc như lúc đầu. Lao xuống mặt nước lạnh lẽo và âm hàn, họ sử dụng gợi ý của Ngọc Văn rồi tìm ra phương pháp bắt cá Michi hiệu quả nhất cho nhóm của mình. Sasuke và một thiếu nữ tóc tím cột thành hai bím dài vô cùng dễ thương đang tạo thành một nhóm bắt cá với hiệu suất rất cao, cả hai lượn vòng quanh bầy cá rồi liên tục đưa tay bắt cá vứt vào trong lưới. Sasuke và cô gái phối hợp vô cùng ăn ý như đã luyện tập từ rất lâu. Nhìn túi cá đã được một phần ba, Sasuke ra hiệu cho cô đến cạnh mình và nói:
-Em làm tốt lắm Miku, chúng ta nghỉ ngơi một chút rồi tiếp tục.
-Em… em không mệt chúng ta tiếp tục đi,… anh là chủ lực của đội mà,… em không muốn…
Miku cuống quýt nói, nghe thế Sasuke cười lên rồi nói một cách dịu dàng:
-Đừng lo, đằng nào thì Thám đội của thầy Kakashi cũng chịu phạt rồi, chúng ta lên bờ nghỉ một chút rồi xuống lại cũng không muộn. xem da em tái hơn rồi này.
Sasuke nói rồi cầm bàn tay của Miku áp vào trong đôi tay mình khiến cô bớt lạnh. Miku mặt đỏ bừng đến sắp nhỏ máu, ngay lúc này những tiếng nói vang lên:
-Oa a…. Đội trưởng Mặt Sắt lãng mạn chưa kìa.
-Nói gì thế thằng ngu, Sát đội chúng ta nổi tiếng về gì không nhớ sao?.
-Phương châm của sát đội “Tình yêu, tình yêu, tình tình yêu”.
-Lũ khốn, không thấy tụi bây đang phá đám hội phó cua Miku à.
…
Nhìn những thành viên dưới trướng đang bàn tán về mình và Miku làm Sasuke mặt mày đỏ lên. Nhìn qua Miku thì