Quan sát địa thế trong khu vực, Ngọc Văn tạo ra một phân thân và cho nó di chuyển đến một hướng khác.
Ầm!....
Phân thân tấn công và hấp thu sự chú ý của bầy sứa thép, tuy nhiên đuổi theo hướng phân thân chỉ có những con sứa thường. Ngọc Văn nhún thân về hướng 20 con sứa bạc, cậu chém ra một kiếm về con sứa gần nhất khiến cả hai mươi con gầm lên giận dữ.
Tê!.....
Tất cả 20 con sứa bạc to lớn rít lên rồi tập hợp các xúc tu bằng điện tạo thành mộ tấm lưới điên áp rộng hơn trăm mét vuông phủ về hướng Ngọc Văn. Cậu dứt khoát xoay người bỏ chạy và rừng rong biển, bầy sứa chần chừ sau đó phái ra ba con đuổi theo.
Sứa thép Cường Dực có ba thuộc tính là điện, kim loại và nước thêm vào đó là hình dáng dẹt như một chiếc đĩa nên tốc độ trong nước của chúng là cực cao, cả con chẳng mấy chốc đã áp sát lưng Ngọc Văn. Ngọc Văn xoay người vung kiếm thi triển Thanh Diệu kỹ chém về hướng con sứa bên trái.
Xoẹt!...
Luồng kiếm khí vô hình thâm nhập vào cơ thể con sứa mà nó không hề hay biết. Ngọc Văn tính toán khả năng mình có thể chiến thắng ba con sứa, cậu nhẩm ra 50% thì cắn răng cầm kiếm vung đến:
-Sát!...
Ba con sứa lướt lui về sau và các xúc tu phóng chằng chịt đến Ngọc Văn. Ngọc Văn né tránh và chém bay đi rất nhiều nhưng các xúc tu này không ngừng sinh trưởng và phóng đến cậu mỗi lúc một nhiều hơn.
Tê!....
Có một chiếc xúc tu cắm vào vai Ngọc Văn, điên áp trong đó lập tức bùng nổ mạnh mẽ và đâm thẳng vào hệ thần kinh của cậu. Mặc dù có thân thể Tiên nhân nhưng Ngọc Văn có thể cảm nhận sự choáng váng từ cú sốc điện của con sứa, nếu hơn trăm chiếc xúc tu cắm vào cơ thể thì câu chắc chắn não bộ sẽ bị điện áp sốc cho nổ tung.
Lắc đầu để giảm đi sự choáng váng, Ngọc Văn thấy trước mắt là hơn trăm chiếc xúc tu lao đến và phong kín các lối thoát. Cậu nhắm mắt và cảm nhận đường di chuyển của các xúc tu đang phóng đến, chỉ trong một sát na đó, Ngọc Văn thấy được các quỹ tích di động, những lỗ hổng, tất cả đều vô cùng đơn giản hóa.
Vô số xúc tu phóng đến nhưng Ngọc Văn vẫn nhắm mắt và đâm ra một kiếm vào vị trí của các xúc tu đang phóng đến khiến chúng vừa vặn chậm đi một nhịp và tách thành khe hở, thân hình Ngọc Văn uốn lượn di chuyển hoàn mĩ giữa các xúc tu. Đến khi Ngọc Văn mở mắt thì trước mắt cậu là ba con sứa đang chưa kịp phản ứng vì bị nhân loại vượt qua lưới điện của chúng.
Ngọc Văn tung ra Thanh Diệu kỹ về hướng con sứa cậu đã chém lúc đầu, hai con khác rít lên và dùng thân hình liếc về hướng Ngọc Văn.
Keng!...
Ngọc Văn trở kiếm đỡ lấy đòn tấn công của hai con sứa và bật ngược lại, thuận đó cậu búng người biến mất sau đám rong biển cao lớn. Cậu không có nhiều thời gian, phân thân dụ đi bầy sứa sắp đến giới hạn biến mất, Ngọc Văn phải nhanh chóng dụ đi 17 con sứa thép còn lại.
Đánh lạc hướng được 3 con vừa rồi, Ngọc Văn quay về nơi 17 con sứa đang thủ hộ, cậu hiện thân và tấn công khiêu khích khiến chúng rít lên vô cùng phẫn nộ, chúng cho rằng Ngọc Văn đã giết 3 đồng loại nên vội vàng đuổi theo, bên cạnh chiếc hố chỉ còn một con duy nhất thủ hộ.
Ngọc Văn sau khi kéo được 16 con ra xa thì nhanh chóng quay lại. Cậu tính toán thời gian để mình giải quyết con sứa này và tìm hiểu bí mật trong chiếc hố chỉ có 2 phút trước khi tất cả bầy sứa quay về.
-Sát Thế kỹ!....
Một thanh kiếm vàng rực dài 20 mét đâm về hướng con sứa đang cảnh giác nhìn chung quanh. Con sứa phản ứng vô cùng nhanh khi cảm nhận được cái chết ập đến, nó vung tất cả xúc tu có thể vào luồng ánh sáng đang ập đến nhưng tất cả đền bị đốt thành bụi băm bởi năng lượng áp xúc trong kiếm kỹ.
Con sứa lách mình hết sức có thể tránh ra nhưng trên đường nó lách ra lại là một luồng sáng khác quét ngang qua.
XOẸT!....
Con sứa bị chém thành bốn mảnh và rơi xuống đáy đại dương mà không kịp rít lên một tiếng. Ngọc Văn sau khi miễn cưỡng thi triển Sát Thế kỹ thì cũng đã cảm giác trời đất xoay chuyển, mắt cậu hoa lên bởi con chóng mặt. Cắn đầu lưỡi để lấy lại tỉnh táo, thời gian lúc này chỉ còn lại 30s trước khi bầy sứa trở về, Ngọc Văn cố gắng di chuyển nhanh chóng về chiếc hố.
Trong chiếc hố sâu 10 mét là một cây trường thương cắm thẳng, mũi thương chĩa lên trời. Nhìn nó chỉ có bề ngoài rất đẹp chứ không có gì khác nhưng Ngọc Văn nhận ra ngay sự bất thường của cây thương, Chất liệu làm nên cây thương là loại gỗ lấy từ Hủy Diệt Thụ, trong thống kê và đánh giá thì đó là chất liệu cấp SS-, nếu không có kiến thức thâm sâu và sự quan sát tỉ mỉ thì nhìn cây thương này sẽ chỉ cho rằng nó là đồ bình thường.
Ngọc Văn nhổ cây thương khỏi mặt đất. Chỉ còn 10s.
Ngọc Văn nhanh chóng rời đi vào rừng rong biển, với thực lực của bầy sứa khiến cậu hơi lo lắng cho Diệu Nhật. Từ sau việc cậu giết hai cư dân Thủy linh thể Souga thì Diệu Nhật đã có thành kiến với Ngọc Văn, khi phát hiện hai cứ điểm của sứa thép Cường Dực thì cô yêu cầu tách ra hành động mặc cho cậu nhắc nhở về độ nguy hiểm của việc này.
Tuy Diệu Nhật mạnh hơn Ngọc Văn rất nhiều nhưng cậu vẫn rất lo lắng cho cô, tính cách của Diệu Nhật không phải để làm một Hoàng đế, cô quá sốc nổi và nhiệt huyết. Ngọc Văn sau khi trốn vào rừng rong biển cao lớn thì phía sau lưng cậu vang lên tiếng rít gào giận dữ của bầy sứa, nhất là tiếng kêu của 19 con sứa thép thủ lĩnh trong tiếng thét của chúng ẩn hàm sóng âm cực âm mạnh.
Ngọc Văn trong trạng thái suy yếu nhưng cậu không dám ngồi lại nghỉ ngơi.