Các dòng năng lượng trong biển ầm ầm hội tụ vào người Ngọc Văn và nén đến cực đại khiến đầu cậu đau nhức mãnh liệt. Cảm giác muốn vỡ vụn kéo dài khiến Ngọc Văn ngẩng đầu thét dài, âm chấn làm mặt đất chung quanh cậu trong vòng mười mét bị ép lún xuống.
Qua một khoảng thời gian, Ngọc Văn cảm giác được thân thể và tinh thần đã trở nên ổn định thì thoái khỏi trạng thái định tâm tu luyện và đứng dậy. Siêu Việt giả cực hạn đỉnh cao, cảm giác quy luật thiên địa xoay vần trong cơ thể khiến cậu hơi mỉm cười, Ngọc Văn vung tay vào đáy biển.
Ruỳnh!...
Một bức tường băng đá hùng vĩ như từ hư vô xuất hiện trong đáy đại dương, đây là nhẫn thuật, tuy rất yếu ớt nhưng hiện tại Ngọc Văn đã có thể phá vỡ một góc nhỏ các quy tắc về khoảng không vũ trụ. Phất tay làm bức tường biến mất, Ngọc Văn xoay người lao vút đi về hướng cậu và Diệu Nhật hẹn gặp.
Diệu Nhật hiện đang rất khó khăn, cô lúc này đối diện với một con Sứa Hoàng Kim Cường Dực.
Thành công dẫn dụ nó ra khỏi bầy sứa và lúc này Diệu Nhật mới nhận biết được hết sự lợi hại của Hoàng Kim Cường Dực. Sứa Hoàng Kim có một khả năng đặc dị khiến nó năm giữ địa vị thống trị trong bầy sứa đó là tạo ra Tử Kim Huyền Lôi –loại sấm sét cấp độ C đứng thứ 17 trong bảng xếp hạng các loại sấm sét cấp C.
Nếu trên mặt đất thì Diệu Nhật thậm chí có thể dùng loại sấm sét này để làm bóng da nhẵn thịt hay ép lại để xỉa răng nhưng đây là dưới nước. Uy lực của Tử Kim Huyền Lôi được nhân lên hàng trăm lần trong nước và rất khó tiêu tán cho nên đấu càng lâu với Hoàng Kim Cường Dực thì chiến trường càng lức càng trở nên đặc quánh bới lôi điện.
Nếu không vì Loài rắn mặt trời Diêu Hỏa mang thuộc tính lửa cực đại và ẩn chứa một chút thược tính sấm sét thì giờ này có lẽ Diệu Nhật phải phơi xác trong lòng đại dương đang nổ đì đùng vì Tử Kim Huyền Lôi này.
Ầm!... Ầm!... Ầm!...
Diệu Nhật khéo léo nghiêng mình tránh đi các tia sấm sét màu vàng tím phóng tới từ bốn phương tám hướng. Trận chiến này đã giúp cô lĩnh hội được Xà bộ tầng thứ 2 – Vi bộ, đây là điều giúp cô kiên trì đến bây giờ, cô đang nghĩ có thể hay không mình có đạt đến cảnh giới của Xà bộ tầng 3 – Huyễn thân. Đúng lúc này.
Xoẹt!....
Một tia chớp nhá sáng và chém sượt qua eo Diệu Nhật khiến cô nhíu mày.
Khó khăn rồi!....
Với suy nghĩ này Diệu Nhật nhanh chóng di chuyển ra xa chiến trường nhưng cô bất giác phát hiện ra mình đã bị bao vây bởi rậm rạp sứa Cường Dực. Vì quá mải mê lĩnh ngộ Vi bộ nên Diệu Nhật hiện tại đã bị đẩy vào tình trạng nguy hiểm. Chung quanh cô bắt đầu phát ra ánh sáng lập lòe và những tiếng nổ tách tách – đây là dấu hiệu bầy sứa bắt đầu kết lưới điện.
Nước dưới đáy biển bị áp súc bởi điện áp khiến nhiệt độ nhanh chóng tăng cao, tiếng rít gào của điện áp vang lên chói tai. Điện áp do bầy sứa quân lính tạo ra kết hợp với Tử Kim Huyền Lôi làm sấm sét được ép nén gần như hóa lỏng. Diệu Nhật biết mình không xong nên cô nhìn lôi điện xung quanh bản thân phát sáng chói lòa rồi nhắm mắt lại.
Diệu Nhật rất bất ngờ vì điều cuối cùng mình nghĩ đến lại không phải là tộc quần hay bất kỳ điều gì mà là thân ảnh của một thiếu niên tóc trắng thanh tú tuyệt luân.
-Cô thật ngốc quá!. Bảo trọng....
Một âm thanh trong trẻo và quen thuộc vang lên bên tai Diệu Nhật, âm thanh mang theo sự diễu cợt hài hước và trách móc dịu dàng.
ẦMMMMMM!.............
Tiếng nổ ầm chấn động trong lòng đại dương khiến cả đáy biển nghiêng ngả chao đảo, các sinh vật trong vòng bán kính nghìn Km bị dư chấn nghiền nát, mặt biển phái trên nổi sóng thần cuồn cuộn quét ra bốn phương tám hướng.
Diệu Nhật mở mắt khó khăn, dư chấn vụ nổ quá mạnh khiến đầu cô đến lúc này vẫn còn bập bùng.
-Ngọc…V…Văn….
Đây là suy nghĩ cuối cùng của cô trước khi bất tỉnh.
…
Ngọc Văn lúc này đang trong trạng thái hung hiểm vô cùng. Để cứu Diệu Nhật cậu đã làm ra một hành động ngu ngốc nhất từ khi sinh ra đến giờ. Ngọc Văn áp súc tất cả lôi điện vào thời điểm đó vào thân thể, đến khi thân thể cậu quá tải thì mới truyền nó vào thanh katana Kurogine. Vụ nổ khi nãy được tạo ra bởi phần điện áp dư thừa được Ngọc Văn truyền vào thanh kiếm và quét ra.
Lực lượng trong vụ nổ đó chỉ bằng một phần nghìn số năng lượng lôi điện cuồng bạo đang bị áp súc trong cơ thể Ngọc Văn. Hiện tại lôi điện đang nổ đì đùng trong cơ thể cậu, trên thân thể Ngọc Văn thỉnh thoảng tản mát ra những tia chớp vàng trắng. Nếu không vì có được một thân thể Tiên nhân và được bồi dưỡng bằng Thần Dịch Ygy thì giờ phút này thân thể Ngọc Văn đã tan thành bụi bặm.
Ngọc Văn phải giữ ình tỉnh táo, bởi nếu bất tỉnh thì cậu không thể nào kiểm soát được dòng năng lượng khổng lồ đang tàn phá trong cơ thể. Những cơn đau liên bất tận trùng kích vào linh hồn Ngọc văn nhưng cậu không hề nhíu mày mà bình thản nhắm mắt và điều khiển dòng năng lượng khủng bố tuần hoàn trong cơ thể và hấp thụ dần nó.
Thống khổ dần trôi qua nhưng nguy hiểm vẫn còn đó, chỉ cần Ngọc Văn mất