Ngón tay của hắn giống như mang theo lửa, mang theo điện, đụng vào da thịt cô, làm cho lòng cô cũng run rẩy theo.
Lãnh Tiểu Dã tim kịch liệt mà nhảy lên, hô hấp cũng càng thêm dồn dập.
Cô nâng mặt muốn cắn ngón tay của hắn, hắn lại linh hoạt mà né tránh, đầu ngón tay lại không có rời đi, mà lại nhẹ nhàng dừng ở trên cánh tay của cô.
“Cút ngay!”Cô gầm nhẹ, nhưng âm thanh lại không có chút uy lực nào hết, ngược lại lại kéo dài mềm mại, không giống như đang mắng, mà là như làm nũng.
Hơn nữa, cô cảm nhận rõ thân thể của cô không đúng, trong cơ thể dường như có một ngọn lửa, như muốn đem cô đốt thành tro.
Ngón tay nam nhân nhẹ nhàng xoẹt qua cánh tay cô, giống như lông chim chuyển động nhẹ nhàng, lại không khác gì đốt lửa.
“Anh! Anh đã làm gì tôi! ưm! ”Cảm giác ngón tay hắn xẹt qua khủy tay, cô lại không khống chế được mà phát ra tiếng rên rỉ.
Trên người nóng bỏng, ngón tay nam nhân hơi lạnh đụng vào, giống như là tiếng ca, biết rõ là nguy hiểm, lại không kiềm chế được mê hoặc mà muốn nhiều hơn.
Đáng chết, tên hỗn đản này, nhất định đã động tay với cô!Lãnh Tiểu Dã cắn chặt miệng, dùng đau đớn kích thích bản thân tỉnh táo.
“Anh rốt cuộc là ai, anh muốn cái gì?”Ngón tay nam nhân một lần nữa duỗi lại, đỡ lấy mặt cô, mắt xanh đối diện với mắt cô.
“Hoàng Phủ Diệu Dương.
”Hoàng Phủ Diệu Dương?Tên này có chút quen tai, hình như đã nghe ở đâu rồi.
Cô còn đang suy tư, mặt Hoàng Phủ Diệu Dương đã càng thêm sát vào cô một chút.
“Cẩn thận nhỡ ký tên này, bởi vì từ nay về sau, em sẽ vì tôi là tồn tại.
”Lãnh Tiểu Dã không nói gì, chỉ hừ nhẹ một cái.
Hoàng Phủ Diệu Dương bắt gặp ánh mắt khinh miệt của cô.
“Bây giờ, xin tôi!”“Hoàng Phủ Diệu Dương! ” Lãnh Tiểu Dã cười lớn: “Tôi thực phải khen ngợi anh, đệ nhất thế giới tự luyến!”Hắn giơ khóe môi lên, cười khẽ một tiếng rất thấp, ngón tay lại một lần nữa như có như không xẹt qua ngực cô.
Rất nhẹ như một đóa hoa, lại làm đầu óc cô bốc cháy, thật vất vả