Khi nghe tiếng chuông thì cô nhanh chóng kiếm điện thoại của mình.
Cô xin phép đi nghe điện thoại sau đó chạy ra ngoài.
Sau khi nhìn vào màn hình xem ai gọi thì cô bắt máy:
- Alo
- Alo chị Thiên hôm nay chị không ở nhà sao ?
- Đúng vậy chị đang ở ngoài có việc gì sao ?
- Vâng ạ, có dự án cần chị kiểm tra gấp mà hôm nay Đại Tôn mới gửi cho em.
- Em gửi sang cho chị đi chị có đem máy tính và thiết kế của dự án đó đây.
Nói rồi cô nghe thấy một tiếng “ting” vang lên trong điện thoại của cô.
Lý Hồng nói tiếp:
- Em gửi rồi đấy ạ.
Em xin lỗi vì hôm nay ngày nghỉ mà cũng phiền chị
Cô nghe Lý Hồng nói vậy thì mỉm cười:
- Không sao đâu mà.
Được rồi chị cúp máy nhé.
Sau khi cúp máy thì cô thở dài:
- Haiz, nói vậy thôi chứ bây giờ mình biết làm việc ở đâu bây giờ.
- Em có thể làm việc trong phòng của anh.
Một tiếng nói bất ngờ vang lên sau lưng cô.
Sau khi nghe tiếng thì cô quay đầu lại thì cô thấy anh đang đứng sau lưng cô.
Anh đi đến gần cô.
Anh đặt tay lên xoa đầu cô:
- Em có thể dùng phòng anh, trong đó có sẵn bàn làm việc của anh.
Em cứ đi làm việc đi anh sẽ nói
ông cho.
Cô sau khi nghe xong thì mừng rỡ:
- Cảm ơn anh.
Mà sao anh ở đây thế.
Anh nhìn vào bên trong:
- Ông thấy em đi lâu quá nên nói anh chạy đi tìm em.
Để anh dẫn em lên phòng anh.
Cô gật đầu rồi đi theo anh, khi anh mở cửa ra điều đầu tiên cô ấn tượng là căn phòng có rất nhiều sách giống hệt như căn phòng cửa anh ở biệt thự.
Điều khác biệt duy nhất là ở đây có them một vài mô hình được anh đặt trên kệ sách.
Cô đi vào bàn làm việc còn anh thì đi ra ngoài và đóng cửa giúp cô.
Khi Lâm Minh chỉ thấy một mình Lâm Hải Thần quay lại mà không thấy Lạc Hy thì ông thắc mắc:
- Ta tưởng cháu đi gọi Lạc Hy mà, con bé đâu.
Anh kéo ghế ra ngồi xuống rồi nói với ông:
- Cô ấy nhận được điện thoại công việc gấp nên đã lên phòng cháu làm việc rồi ạ.
- Vậy hiện tại con bé đang trong phòng cháu sao ?
- Vâng ạ.
Ông nghe vậy thì rất mừng rỡ “mình còn đang suy nghĩ cách làm sao cho hai đứa nó ở chung một chỗ đêm nay.
Có lẽ giờ không cần nữa đâu nhỉ.” Lâm Minh muốn làm như vậy vì ông vô tình biết được cả hai ở phòng riêng trong một lần đến biệt thự Đế Viên của hai người.
Lần đó ông đến đột ngột cả hai người không biết nên đã không đề phòng.
Ông vờ như không biết để anh và cô không bị khó xử nên vì vậy hôm nay ông đã nghĩ cách để hai người ở cùng nhau đêm nay.
Sau đó ông và anh đi ra ngoài ngồi để đánh cờ.
Bỗng nhiên Lâm Minh lấy điện thoại ra xem
tin nhắn rồi nói với anh:
- Vợ cháu làm việc cũng lâu lắm rồi.
Cháu đem nước hay gì lên cho con bé đi.
Anh gật đầu rồi rời đi.
Cô