Khi đang ăn trưa thì cô nhận được điện thoại của Đường Lăng.
Cô nhanh chóng trả lời điện thoại:
- Em nghe đây ạ.
Anh hỏi cô
- Hôm nay tiểu Tùng về nước em có định đi đón em ấy không ?
- A em quên mất.
Tất nhiên là em sẽ đến rồi ạ.
- Một lát nữa mọi người sẽ ra sân bay, em sẽ chạy ra sau hay anh sang công ty em đón em.
Cô nghe anh trai mình hỏi vậy thì hoảng loạn:
- Anh cứ nhắn thời gian cho em đi ạ một lát em sẽ đến sau.
- Được rồi, anh sẽ gửi sang cho em.
Một lát nữa gặp tại sân bay.
Nói rồi Thiên Đường Lăng cúp máy.
Thấy cô vui vẻ như thế thì sau khi cúp điện thoại anh liền hỏi cô:
- Có chuyện gì vui thế sao ?
Cô gật đầu:
- Đúng vậy, hôm nay em trai em sẽ về nước sau khi hoàn thành chương trình học tiến sĩ.
Anh nhìn cô:
- Nói thế thì có lẽ anh trai của em vẫn chưa biết chuyện xảy ra hôm qua nhỉ ?
Cô gật đầu:
- Có lẽ Phó Hạ và Hạ Vy đã giúp em giấu anh ấy rồi vì anh ấy nghĩ em vẫn đang ở công ty.
À em phải nhanh chóng đi chuẩn bị nếu muốn kịp giờ.
Nói rồi cô nhanh chóng chạy đi.
Cô vẫn mặc chiếc váy trắng đó nhưng tất nhiên sẽ kiểm tra kĩ lại xem trên người cô còn dấu vết không.
Sau khi xong cô xuống phòng khách thì thấy anh cũng đã thay trang phục xong và ngồi chờ.
Cô thắc mắc hỏi anh:
- Anh muốn đi ra ngoài à ?
Anh đứng lên cầm tay cô:
- Chẳng phải em muốn ra sân bay đón em trai em sao, anh đi cùng em.
Cô ngạc nhiên:
- Hả ?
Anh thấy như vậy thì quay lại nhìn cô:
- Anh sẽ đưa em đi.
Anh rất sợ việc hôm qua lại xảy ra một lần nữa.
Hôm qua anh thật sự rất sợ hãi sau khi nghe tin em bị bắt.
Anh rất tức giận vì không biết nếu anh đến chậm một chút nữa thôi thì em sẽ xảy ra chuyện gì.
Nghe anh nói như vậy thì cô cầm tay anh kéo anh đi:
- Đi thôi.
Thấy vẻ mặt ngạc nhiên của anh thì cô nói với anh:
- Chẳng phải anh bảo muốn đưa em đi sao ? Nếu như không đi sẽ muộn đấy.
Anh vui vẻ chạy theo cô.
Khi hai người đến sân bay rất dễ để có thể kiếm được Thiên Đường Lăng và mọi người.
Vì Mạc Lăng Tùng có nói ngày mình sẽ trở về cho cả Hạ Vy và Phó Hạ nên họ cũng có mặt.
Khi ở nhà Hạ Vy và Phó Hạ sợ cô không thể đến nên không nói với cô.
Hạ Vy thấy Lạc Hy nên đã vẫy tay để ra hiện cho cô.
Sau khi cô thấy mọi người cũng nhanh chóng chạy sang đó, anh cũng đi theo sau cô.
Cô chạy đến sau đó cúi chào mọi người:
- Cháu chào mọi người.
Ánh mắt của mọi người nhanh chóng tập trung vào người sau lưng cô.
Phó Hạ và Hạ Vy cũng hiểu được lí do anh đi cùng cô có lẽ vì sợ chuyện như hôm qua lại xảy ra.
Ông nội cô nhanh chóng lên tiếng:
- Lạc Hy, đây là..
Cô nhanh chóng giới thiệu:
-