Sau khi ăn tối xong ba người đi uống nước tại một quán cafe mà Hạ Vy đã gợi ý vì đó là chỗ quen của Lạc Hy và Hạ Vy.
Với thân phận hiện tại của Phó Hạ cả ba phải nghĩ cách để đi vào quán mà không gây rắc rối cho quán.
Cách họ quyết định là cho Phó Hạ đeo khẩu trang và mắt kính vào.
Khi họ gọi nước xong và nước đã lên thì Hạ Vy bắt đầu lên tiếng:
- Bây giờ cho tụi mình biết lí do cậu muốn hẹn tụi mình đi chơi chưa ?
Lạc Hy ấp úng:
- Um.
Mình có chuyện này muốn nói với hai cậu.
Thật ra mình đã..
Phó Hạ nghe cô ấp úng như vậy thì cậu liền sốt ruột:
- Rốt cuộc thì cậu bị làm sao rồi ? Cậu nói rõ cho tụi mình biết xem.
- Thật ra mình...!Đã kết hôn rồi.
Hạ Vy nghe vậy thì ngạc nhiên la lên:
- CÁI GÌ!!! CẬU ĐÃ...Um.
Cô nghe Hạ Vy la lên thì quay qua bịt miệng của Hạ Vy lại:
- Này\, cậu cần phải la lớn như vậy không chứ.
Phó Hạ nghe cô nói rằng cô đã kết hôn thì cậu trầm mặt.
Cậu nắm chặt hai tay của mình lại.
Hạ Vy nhìn mặt Phó Hạ thì nhanh chóng hỏi cô:
- Cậu kết hôn với ai vậy ? Đã lâu chưa ?
Lạc Hy nghe đến đó thì thở dài:
- Mình đang thực hiện hợp đồng hôn nhân với Lâm Hải Thần.
Cũng mới vài ngày thôi.
Phó Hạ nghe cô nói chỉ là hôn nhân hợp đồng nên cơ mặt của cậu cũng được giản ra bớt.
Tay của cậu cũng thả lỏng ra vì nếu như Lâm Hải Thần và cô chỉ là hôn nhân hợp đồng thì cậu có khả năng sẽ có thể ở bên cô khi hợp đồng của họ kết thúc.
Cậu cố tỏ ra vui vẻ:
- Được rồi.
Nếu như anh ta mà dám bắt nạt cậu thì báo ngay cho tụi mình.
Tụi mình sẽ xử hắn giúp cho cậu.
Lạc Hy mỉm cười rồi nhẹ nàng nói:
- Cảm ơn hai cậu.
Hai cậu đúng là bạn tốt nhất của mình
“ Thật sự giữa mình và cậu chỉ có thể là bạn thôi sao Lạc Hy”, cậu suy nghĩ.
Phó Hạ đã lỡ phải lòng Lạc Hy từ lần cô cứu cậu vào mười năm trước.
Cậu muốn trở thành người bảo vệ cho Lạc Hy và Hạ Vy là vì cậu muốn ở bên Lạc Hy nhiều hơn.
Với lại một lí do khác khiến cậu muốn ở bên cạnh làm bạn với cô một phần cũng là để cậu có thể canh chừng những tên thường lãng vảng xung quanh cô.
Sau khi xong họ đi về.
Phó Hạ ngỏ ý muốn đưa Lạc Hy và Hạ Vy về nhưng hai người đã từ chối.
Nói rồi Phó Hạ lái xe về nhà còn Lạc Hy và Hạ Vy thì hai người lái xe của mình về căn hộ chung cư của Hạ Vy.
Căn hộ của Hạ Vy cách căn hộ cũ của Lạc Hy không xa.
Căn nhà hiện tại Hạ Vy và căn nhà của Lạc Hy đề là do một tay Lạc Hy thiết kế vì vốn dĩ Hạ Vy không quen nhiều người học kiến trúc.
Người duy nhất mà cô quen là Lạc Hy, Cô tin tưởng vào bạn mình vì cô đã từng đến căn hộ của cô ấy và thấy bản thiết kế ngôi nhà do Lạc Hy vẽ và từ lần đó khi cô mua được nhà thì đã nhờ bạn mình thiết kế cho cô căn nhà đó.
Sau khi cả hai làm vệ sinh cá nhân xong thì Hạ Vy hỏi Lạc Hy một số điều:
- À đúng rồi.
Nếu cậu đã chuyển đến nhà của Lâm Hải Thần rồi thì căn hộ kia của cậu làm sao ?
Lạc Hy bình tĩnh trả lời:
- Lâm Hải Thần nói mình có thể tiếp tục giữ lại căn hộ đó.
Tiền dọn dẹp định kì hoặc chi phí của căn nhà đó anh ấy sẽ chi trả cho mình.
Nội thất và tất cả sẽ giữ nguyên mình chỉ mang quần áo đến biệt thự Đế Viên thôi.
Sau đó Hạ Vy bắt đầu hóng hớt chuyện của Lạc Hy và Lâm Hải Thần:
- Này \, Hy bảo bảo.
Cậu làm sao mà quen được Lâm Hải Thần thế ?- Hạ Vy tò mò.
- Tụi mình cũng có phải là kết hôn thật đâu\, chỉ là hôn nhân hợp đồng thôi mà.- Lạc Hy hờ hững trả lời.
Hạ Vy sau khi nhìn thấy thái độ hờ hững của bạn mình thì liền nói:
- Này \, mình biết là cậu kết hôn hợp đồng nhưng mà cậu cũng phải coi lại đó là ai chứ.
Lâm Hải Thần đấy.
Anh ta là hình mẫu lí tưởng của các cô gái tại đất nước này đấy.
Có người nguyện l@m tình nhân trong bóng tối của anh ấy thôi cũng đã mãn nguyện lắm rồi đấy \, cậu được làm hẳn Lâm phu nhân mà thờ ơ vậy sao.
Lạc Hy bất lực quay sang nói với Hạ Vy
- Này bà cô của tôi ơi.
Cậu cũng không phải là không biết mình vốn dĩ không có hứng thú với anh ta.
Cậu cũng hiểu mình căn bản là không để tâm đ ến mấy người đàn ông đó mà.
Mình vẫn muốn chờ anh trai nhỏ đó.
- Cậu vẫn muốn đợi cậu bé năm đó sao ? Cậu đúng là chung tình thật đấy.
Biết đâu người ta đã quên cậu và kết hôn rồi thì sao.
Dẫu sao cũng hai mươi năm trôi qua rồi chứ cũng đâu ít ỏi gì.
Lạc Hy trầm mặt:
- Cho dù là vậy mình vẫn là muốn kiếm anh ấy.
Hạ Vy quay sang và vỗ vào vai Lạc Hy, cười rồi nói với cô:
- Được rồi.
Bây giờ cậu có thể kể cho mình là cậu và Lâm Hải Thần gặp nhau như thế nào được rồi chứ.- Hai mắt của Hạ Vy sáng rực lên.
Lạc Hy thấy Hạ vy mong chờ như vậy thì chỉ còn cách kể cho cô bạn hóng chuyện của mình nghe:
- Mình gặp anh ấy trước cửa bệnh viện mà ba mẹ mình cấp cứu sau khi bị tai nạn.
Lúc biết tin mình đã rất buồn và chạy ra ngoài để khóc.
Sau đó anh ấy cầm dù đến và che cho mình rồi anh ấy nói muốn mình làm vợ anh ấy.
Đơn giản vậy thôi.
Hạ Vy thấy trong lời nói của Lạc Hy có vài chỗ ngữ điệu của Lạc Hy nghe khá là buồn mặc dù cô đã cố giấu.
Hạ Vy kéo cô lại gần và an ủi cô:
- Được rồi.
Dù cậu có chuyện gì đi