Cô mất khoảng ba mươi phút để đi từ chỗ công ty của cô sang chỗ hội trường của Phó Hạ.
Khi cô lên tới nơi thì cô đi vào thang máy để lên hội trường của Phó Hạ, tầng ba.
Chỗ phòng biểu diễn của cậu nằm ở một tòa nhà gồm ba tầng.
Bên trong tổng cộng có ba hội trường.
Nơi đó là hội trường biểu diễn lớn nhất của cả nước chỉ dành cho các nghệ sĩ lớn có tầm ảnh hưởng lớn chứ không phải chỉ trong nước.
Phó Hạ đã kí hợp đồng dài hạn với phòng hòa nhạc đó.
Khi Lạc Hy lên đến nơi khi cô bước vào hội trường thì đầu tiên cô thấy một chàng trai mặt một chiếc áo thun xám phối chung với một chiếc quần thể thao màu đen và một đôi giày thể thao màu trắng.
Cậu đeo một chiếc kính và cậu đội thêm một cái nón trắng để cải trang.
Trong lúc chờ cô thì cậu đang nghịch điện thoại.
Nhìn cậu như vậy cô có cảm giác như Phó Hạ chỉ là một cậu sinh viên đang chờ bạn bè để chuẩn bị đi chơi chứ không hề có cảm giác gì như cô đang làm việc với cậu.
Cô lên tiếng gọi cậu:
- Phó Hạ! Cậu tới lâu chưa?
Nghe tiếng của cô cậu tắt màn hình điện thoại và bỏ vào túi.
Cậu đứng lên và quay sang nhìn cô:
- Tớ cũng mới đến thôi.
Được rồi vào việc chính thôi.
Cô cười rồi gật đầu:” um.” Sau khi cô quan sát hết thì cô và cậu cả hai cùng nói lên ý tưởng sơ bộ.
Vì Lạc Hy chơi
với cậu từ hồi sơ trung nên có thể nói là hiểu khá rõ sở thích của cậu nên khi cô nói ý kiến của cô cậu cũng có vẻ rất thích thú.
Hai người bàn luận khoảng hơn một tiếng.
Sau hi xong thì Phó Hạ muốn mời Lạc Hy đi ăn trưa nhưng cô từ chối vì sợ fan của cậu bắt gặp được thì cả hai sẽ gặp rắc rối lớn.
Hai người tạm biệt nhau rồi đi về.
Lạc Hy quay trở về công ty thì cũng đã hơn một giờ rưỡi.
Khi cô trở về thì đã hết giờ nghỉ trưa nên mọi người đã quay trở lại làm việc.
Lạc Hy cũng đi vào văn phòng của mình và bắt đầu lên ý tưởng chi tiết và mở máy tính lên để tìm thêm thông tin.
Khoảng một giờ sau có một tiếng gõ cửa khiến Lạc Hy giật mình.
Cô nói với người bên ngoài:
- Vào đi!
Khi cách cửa mở ra thì cô ngước mắt lên nhìn.
Lí Hồng đẩy cửa từ bên ngoài bước vào:
- Chị Thiên\, khi nãy chị đi đâu vậy? Trưởng phòng Lưu kiếm chị đấy.
Lạc Hy nhìn Lí Hồng thắc mắc:
- Khi nãy chị ra ngoài có việc ra ngoài.
Anh ấy kiếm chị có việc gì sao?
Lí Hồng đi đến ngồi vào ghế trước bàn làm việc của Lạc Hy:
- Em cũng không biết nữa.
Em chỉ biết là anh ấy kiếm chị thôi.
Hình như có cả chị Vương nữa ấy.
Lạc Hy tách mắt ra khỏi màn hình máy tính.
Cô quay sang nhìn Lí Hồng rồi trả lời:
- Được rồi.
cảm ơn em đã nói cho chị.
Bây giờ chị qua bên đó liền đây
Nói rồi Lạc Hy và Lí Hồng cùng đứng lên đi ra ngoài.
Ra ngoài Lí Hồng thì đi đến bàn làm việc của mình còn Lạc Hy
thì đi thẳng đến phòng làm việc của Lưu Hồ Quan.
Khi cô đến thì cô gõ cửa và nói:
- Tôi là Lạc Hy\, tôi nghe nói anh muốn kiếm tôi
Từ bên trong vọng ra giọng nói:
- Vào đi.
Cô khẽ đẩy cửa bước vào trong.
Vương Đào thấy cô vào thì khẽ cười:
- Em đến rồi sao.
Lạc Hy đi thẳng đến chỗ ghế ngồi trước bàn làm việc của Lưu Hồ Quang.
Khi cô ngồi xuống thì quay sang hỏi Lưu Hồ Quang:
- Trưởng phòng Lưu tìm tôi có chuyện gì sao?
Lưu Hồ Quang nghe Lạc Hy hỏi vậy thì lập tức trả lời:
- Lạc Hy\, cô có biết triễn lãm nghệ thuật từ thiện vào cuối tuần này không ?
Lạc Hy khẽ gật đầu.
Sau đó Lưu Hồ Quang nói tiếp:
- Công ty của chúng ta cũng có tham dự tác phẩm đấu giá.
Tôi muốn cô đến đó được chứ.
Lạc Hy tròn mắt:
- Tôi sao? Tôi đến đó làm gì chứ?
Vương Đào thấy Lạc Hy như vậy thì giải thích cho cô biết:
- Chị sẽ là người đến đó xác nhận và kiểm tra các vật tham gia đấu giá của công ty.
Nên chị muốn em đến giúp
chị một chút nhân tiện cho em học hỏi luôn.
Lạc Hy nghe Vương Đâò nói vậy thì lập tức hiểu ra:
- Được rồi.
Em sẽ đến.- Cô vui vẻ trả lời.
Lưu Hồ Quan thấy vậy thì đột nhiên nhớ ra:
- À đúng rồi.
Lạc Hy tôi đã hẹn Charming rồi.
Thời gian là thứ ba tuần sau.
Cô có rảnh không ?
Lạc Hy vui vẻ ;
- Thứ ba tuần sau tôi sẽ cố gắng đi gặp cô ấy.
- Um.
– Lưu Hồ Quan đáp.
Sau đó Lạc Hy và Vương Đào đứng lên và đi ra ngoài.
Khi hai người ra ngoài Vương Đào hỏi Lạc Hy:
- Bây giờ em đang ở đâu vậy ? Với tình hình hiện tại Thiên gia thì chắc là công việc của tập đoàn Thiên Tinh
phải do người thừa kế là em đảm nhiệm mà phải không ?
Vương Đào là người duy nhất của Tinh Quang biết được thân phận thật