Cô tắm cũng khá lâu nên khi cô ra khỏi nhà tắm cũng đã gần chín giờ.
Cô ra ban công hóng gió.
Trong màn đêm được nhấn lên bởi những ánh đèn vàng.
Một cô gái cùng chiếc váy trắng đươc ánh trăng chiếu rọi.
Gió thổi làm tóc cô khẽ bay lên.
Như một bức tranh đêm tuyệt dịu.
Bỗng có tiếng chuông điện thoại vang lên:
- Alo! Lạc Hy à cậu đã nói chuyện với anh ta về cuộc thi kia chưa ?
Là điện thoại của Hạ Vy.
Cô điềm tĩnh trả lời lại:
- Tất nhiên là chưa rồi
Cô đưa điện thoại ra xa lỗ tai:
- CẬU CÓ BỊ NGỐC KHÔNG HẢ ? CHUYỆN QUAN TRỌNG NHƯ THẾ SAO LẠI CHƯA NÓI NHỠ ANH TA ĐỔI Ý THÌ SAO ?
Trái với Hạ Vy thì Lạc Hy lại điềm tĩnh trả lời:
- Bà cô ơi mình đã bị điếc đâu mà cậu lại hét lớn vậy.
Một lát nữa mình sẽ đi nói với anh ta.
Sau đó hai người cùng nói chuyện them một lúc nữa thì cô mới cúp máy.
Hạ Vy phản ứng như vậy là vì cô biết đây là cuộc thi mà Lạc Hy đã chờ đợi rất lâu.
Lần này có cơ hội Hạ Vy không muốn Lạc Hy bỏ lỡ.
Lạc Hy nghe thấy tiếng xe thì nhìn ra hướng cổng biệt thự.
Cô thấy xe của Lâm Hải Thần đang chạy vào.
“ Bình thường anh ta đề về muộn vậy sao ?” sau đó cô lấy một chiếc khăng choàng ngang người sau đó đi xuống phòng khách.
Khi thấy cô đi
xuống anh thắc mắc :
- Muộn thế này rồi em vẫn chưa ngủ sao ?
Cô đi đến và trả lời anh :
- Tôi định hóng gió một lát rồi mới đi ngủ.
Anh ăn gì chưa để tôi đi nấu cho anh.
Anh quay sang nhìn cô rồi trả lời :
- Em cứ đi ngủ đi.
Tôi đã ăn bên ngoài rồi.
Cô khẽ gật đầu rồi quay về phòng.
Từ cầu thang nhìn xuống cô thấy anh đi vào trong bếp.
Khi cô quay về phòng cô nằm nghịch điện thoại một lát rồi nhìn lên đồng hồ.
“Giờ này chắc anh ta đã quay về phòng rồi nhỉ .“ Cô xuống giường và đi đến phòng của anh.
Đứng trước cửa phòng anh một hồi lâu cô mới gõ cửa.
Trong phòng vọng ra tiếng nói:
- Ai đấy ?
- Là tôi đây – Cô ấp úng trả lời.
Anh cũng đoán ra được cô đến tìm anh có việc gì nên khẽ cười rồi ra mở cửa cho cô.
Khi cánh cửa mở ra một người đàn ông đang mặc một chiếc áo choàng tắm màu đen.
Có lẽ vì anh vừa mới tắm xong nên anh vẫn còn để chiếc khăn trên cổ để lau khô tóc.
Mái tóc còn ướt rũ xuống và vài giọt nước trên tóc chảy xuống vai khiến khuôn mặt anh trở nên quyến rũ vô cùng.
Cô hơi đỏ mặt và đứng đơ người ra nhìn anh.
Câu nói của anh đã lôi cô về hiện tại:
- Đừng nói là trễ vậy rồi em qua đây kêu tôi chỉ để ngắm tôi cho dễ ngủ thôi sao ?
Sau đó anh nở một nụ cười tự đắc nhìn cô và nói:
- Tôi biết tôi rất đẹp trai rồi.
Nghe anh nói xong cô lập tức phản bác lại:
- Không phải.
Tôi đến tìm anh để bàn về cuộc thi.
Anh nhắn tin nói tôi tìm anh mà
- Đúng là tôi kêu em gặp tôi để bàn.
Nhưng mà tôi không nghĩ em sẽ đến tìm tôi ngay trong đêm như vậy.
Được rồi em qua ghế ngồi đi.
Nói xong anh đi thay một bộ đồ ngủ rồi ra nói chuyện với cô:
-Về chuyện cuộc thi tôi cũng coi qua những thành tích sơ bộ của Tinh Quang trong vài năm qua nên tôi cũng có thể xem xét lại.
Ngày mai em đến nói với Bạch tổng rằng chuẩn bị thủ tục để đăng kí đi.
Vị trí cuối cùng đó tôi sẽ cho Tinh Quang.
- Anh nói thật sao ?- Cô hào hứng hỏi
Anh cười bất lực rồi trả lời cô :
- Em thấy Lâm Hải Thần tôi trông giống người sẽ nói đùa chuyện công việc lắm sao ?
Cô lắc đầu sau đó cảm ơn anh rồi đi về phòng.
Cô nhắn tin báo cho Hạ Vy.
Sáng hôm sau cô đến công ty rồi đi thẳng đến phòng làm việc của Bạch Ưu để báo tin cho Bạch Ưu biết về chuyện đã có thể tham gia vào cuộc thi của công ty ES.
Sau đó cô đi ngang qua bàn làm việc của Lí Hồng để cô bé biết sự xuất hiện của cô:
- Em chuẩn bị tài liệu với giấy tờ đi một lát chúng ta sẽ đến ES để hoàn tất đăng kí cho cuộc thi.
Lí Hồng nghe vậy thì tròn mắt nhìn cô.
Một lúc sau cô bé mới định thần lại được:
- Chị Thiên…không lẽ chị…
- Um.
Chị đã lấy được suất tham gia cuối cùng cho công ty chúng ta rồi.- Cô bình tĩnh đáp trước sự ngạc nhiên của Lí Hồng.
Cô vừa quay vào định mở cửa phòng làm việc của mình thì Lưu Hồ Quang vào và thông báo:
- Mọi người ! Vì Lạc Hy đã giành được suất tham gia cuộc thi thiết kế của ES nên Bạch tổng quyết định tối nay cho chúng ta đi ăn mừng đấy.
Mọi người thắc mắc:
- Công ty chúng ta vẫn chưa thắng giải mà.
Bây giờ đã đi ăn mừng liệu có sớm quá
Không ?
- Không sao.
Bạch tổng cũng đã nói giành được suất tham gia thôi cũng đáng ăn mừng lắm rồi.
Mọi người ai nấy đều vui mừng.
Riêng Lạc Hy muốn từ chối nhưng rồi lại thôi vì cô biết bữa tiệc này cô không đi không được.
Cô quay vào văn phòng rồi nhắn tin cho Lâm Hải Thần:” tối nay tôi bị đồng nghiệp lôi ra ngoài ăn mừng rồi nên có thể sẽ về trễ.
Anh dặn thím Lưu Không cần chừa cơm cho tôi nha.” Sau đó anh liền lập tức trả lời cô:” được.
nhớ đừng uống rượu.
em còn lái xe đấy.
Nhớ cẩn thận.” Cô đọc xong khẽ cười “tên đại ma vương này cũng biết suy nghĩ cho người khác đấy nhỉ”.
Cô chưa kịp trả