Định Ngôn nhìn cô, gương mặt Niên Ái hiện rõ 2 từ Đau Khổ.
Định Ngôn nắm lấy tay cô, Niên Ái nhìn sang anh nở một nụ cười như trấn an.
Niên Ái điều chỉnh giọng nói:"Thanh Luyến cậu có biết không? trên đời không ai là dễ dàng có được cũng không ai đột nhiên lại được sống một cách hạnh phúc mỹ mãn"
Niên Ái:"Suy cho cùng điều phải trãi qua đau khổ hết lần này đến lần khác mới có thể tìm đến được hạnh phúc"
Thanh Luyến cãi bướng:"Cô đau khổ chắc tôi sung sướng"
Niên Ái xoay sang Định Ngôn:"Định Ngôn, cho em mượn điện thoại một lát"
Định Ngôn không do dự lấy điện thoại ra đưa cho cô, Niên Ái tìm bài viết của Thanh Luyến trên mạng từ từ phân.
Niên Ái:"Đồng ý ai cũng đau khổ cả nhưng mà cậu nhìn xem cậu viết trên mạng thứ gì?"
Niên Ái:"Cậu nói cậu thích Định Ngôn từ năm lớp 11 là vì sự ân cần của Định Ngôn làm cho rung động, cậu vì anh ấy thi đến Hà Xuyên mặc kệ gia đình khuyên ngăn"
Niên Ái:"Cậu còn nói cậu xem tôi là bạn thân bình thường chuyện gì cậu cũng nhắn tin cho tôi xin ý kiến của tôi trong đó có cả việc nhờ tôi góp ý làm thế nào để có thể làm Định Ngôn rung động"
Niên Ái:"Nhưng không ngờ tôi lại sau lưng cậu lén lúc quyến rũ Định Ngôn khiến anh ấy yêu tôi sau đó còn muốn gặp cậu để khoe mẽ chiến thắng để trả thù chuyện thời cấp 2"
Niên Ái:"Rồi sau đó còn tỏ vẻ yếu đuối khóc lóc 7749 từ trên mạng"
Niên Ái:"Tôi hỏi cậu, cậu lên mạng khóc lóc với dân mạng làm gì?"
Niên Ái:"Cậu muốn nói cho cả thế giới này biết cậu khổ sở thế nào à?"
Niên Ái:"Cậu làm cho tôi có cảm giác giống như cậu chính là người đau khổ nhất thế gian này vậy?"
Thanh Luyến:"Tôi nói có gì sai? cậu không phải vậy à?"
Niên Ái:"Cậu có biết 1 ngày tôi tiếp xúc với bao nhiêu con người trên mạng xã hội không?"
Niên Ái:"Bị bạn trai cấm sừng có, tình cũ nói xấu có, gia đình bạo lực có, vợ chồng cãi nhau có, còn loại chuyện giống như chúng ta hiện tại thì nhiều không đếm xuể"
Niên Ái:"Cậu có bao giờ thấy ai lên mạng kêu ca lời nào không?"
Niên Ái:"Sống trong cuộc đời này có ai là không khổ? tìm được người để nói thì tốt, không tìm được thì chỉ có thể ngậm chặt miệng âm thầm chịu đựng"
Thanh Luyến:"Cậu quá đáng rồi đấy nhé, tôi ngồi đây không phải để nói chuyện cậu khổ hay tôi khổ đâu"
Niên Ái không quan tâm Thanh Luyến nói gì, tiếp túc đọc bài viết:"Cậu nói tôi là người nổi tiếng rồi nên không biết kiên dè ai, nhắn tin nói chuyện cũng xấc xược mấy phần, ỷ mình có mấy trăm nghìn fan thì hay lắm sao? Dù Lê Niên Ái có là tác giả nổi tiếng thì vẫn chỉ là một đứa từng bị hạ 2 bậc hạnh kiểm, đuổi khỏi đội tuyển học sinh giỏi mà thôi, lên mạng nói vài ba câu đạo lý cũng có thể nổi được, đúng là hay thật"
Thanh Luyến mặt tái mét khi nghe thấy Niên Ái đọc bài viết của mình trên mạng, Niên Ái cũng không ngờ Thanh Luyến có thể nói ra mấy câu như thế này, Niên Ái bây giờ dường như đã mất đi chút sự kiên nhẫn cuối cùng.
Niên Ái hậm hực:"Tôi nhắn tin với cậu xấc xược chỗ nào? rõ ràng là cậu chặn tôi trước?"
Niên Ái:"Cậu nói tôi có mấy trăm nghìn fan thì hay lắm sao? lên mạng nói mấy câu đạo lý cũng được nổi là có ý gì?"
Niên Ái:"Cậu có biết để đi đến ngày hôm nay tôi đã đánh đổi thứ gì không?"