Áp lực về phía gia đình khiến cô càng lúc không thể kiểm soát nổi bản thân, dù là có những chuyện đã xảy ra từ rất lâu nhưng khi nhớ lại không hiểu sao cô vẫn thấy đau lòng.
Định Ngôn:"Đừng buồn, có anh ở bên em"
Định Ngôn:"Đừng sợ, anh sẽ không bỏ rơi em"
Niên Ái mở to mắt nhìn anh:"Em không buồn"
Niên Ái:"Em đã nói từ đầu, em không hề buồn"
Niên Ái:"Em cảm thấy em còn may mắn hơn rất nhiều đứa trẻ khác nữa cơ đấy"
Định Ngôn:"May mắn?"
Niên Ái gật đầu:"Ừm, may mắn, cực kì may mắn"
Niên Ái:"Trên thế giới có rất nhiều đứa trẻ đã tự tử vì áp lực tâm lý gia đình, có một lần em đọc được một câu chuyện của một bé gái 15 tuổi tự tử vì trầm cảm."
Niên Ái:"Khi phát hiện đứa con gái uống thuốc ngủ và chết trong phòng riêng người mẹ ôm cô bé gào khóc nức nở miệng không ngừng nói là Tại sao con lại dại dột như vậy hả? câu nói cứ liên tục lập đi lập lại"
Niên Ái khẽ cười:"Không chỉ mẹ cô bé đó, những người đến tham dự tang lễ cũng điều hỏi như vậy"
Niên Ái:"Sau khi cô bé mất một tuần người mẹ dọn phòng cho cô bé thì phát hiện được cuốn nhật ký"
Niên Ái giương mắt nhìn anh:"Anh có biết cuốn nhật kí đó viết gì không?"
Định Ngôn:"Viết gì?"
Niên Ái:"Cô bé viết về những lần ba mẹ thiên vị anh trai"
Niên Ái:"Có những chuyện nhỏ đến nổi ba mẹ cũng không để ý đến nhưng trong quyển nhật kí đó được cô bé tô đen gạch chân rất nhiều lần"
Niên Ái:"Ví dụ như khi cô bé rửa bát, cô bé hỏi tại sao anh trai không chia thời gian rửa bát ra với cô, ba mẹ cô lại nói Anh trai mày nó là con trai thì sao làm mấy chuyện này được"
Niên Ái:"Hay là khi nói về hai đứa trẻ, thay vì dùng ánh mắt đầy tự hào như khi nói về anh trai thì ba mẹ lại dùng ánh mắt ngượng ngùng khi nói về cô bé"
Niên Ái:"Trọng nam khinh nữ thời nào cũng có, không phải ta cứ không thấy là nó sẽ không diễn ra"
Niên Ái:"Giống như cô bé trong câu chuyện, từ chịu đựng trở thành trầm cảm rồi kết liễu đời mình"
Niên Ái ngước mắt lên bầu trời đêm:"So với tất cả, em vẫn là rất may mắn"
Niên Ái:"Ít ra em đã có được một tuổi thơ không lo nghĩ"
Niên Ái:"Ít ra em vẫn có được rất nhiều bạn bè tốt, có anh trai tốt"
Niên Ái lại đảo mắt về phía anh, nhìn thẳng vào anh:"Và còn có anh nữa"
Trong đêm đen tĩnh mịch, có những thứ bất công vẫn luôn diễn ra nối tiếp từ ngày đến đêm từ đêm đến ngày.
Nhưng ngoài sự bất công bản thân đang thấy trước mắt ra thì nghĩ thoáng một chút chúng ta còn có rất nhiều thứ đáng để trân trọng.
Một người lạc quan không phải lúc nào họ cũng sống trong hạnh phúc, đôi lúc họ vẫn có vấp ngã, cảm giác được sự tồi tệ của cuộc sống nhưng biết sao được, con đường mà họ đã lựa chọn dù có quỳ cũng phải đi tiếp, họ không hèn nhát rút lui cũng không có dũng khí để bỏ cuộc giữa chừng.
Muốn tìm thấy ánh sáng phải đi qua chong gai, muốn ăn được quả ngọt phải bỏ thời gian ra mà chăm sóc.
Niên Ái luôn suy nghĩ, rốt cuộc một người lựa chọn