[Anh gặp tôi khi đó tôi đang xin hát ở một phòng trà. Anh chỉ là sinh viên năm ba. Còn tôi là sinh viên năm nhất khoa quản trị kinh doanh.Anh nói:- Lần đầu tiên, anh gặp em đã yêu em.Tôi không tin vào tình yêu sét đánh. Anh theo đuổi tôi. Nhưng tôi không muốn. Bởi vì tôi thích con gái. Gia đình tôi khá khó khăn. Năm nhất coi như đủ tiền học và tiền ăn. Năm hai tôi bắt đầu vay mượn xung quanh. Đến khi nợ ngập đầu.Vì lo cho tôi ăn học, anh từ bỏ đại học. Đi làm nuôi tôi ăn học.Ngày tôi tốt nghiệp anh còn mang cả hoa tươi đến.Nhưng một ngày tôi lại khinh thường anh chê anh không có học vấn, không bằng người ta.Lúc xin được việc làm ở một công ty lớn tôi bắt đầu muốn quay trở lại là nam thẳng, vốn dĩ tôi vẫn là nam thẳng. Là anh nghĩ tôi cong thôi.Đó là lúc tôi cần anh giúp đỡ. Còn bây giờ, anh đã hết giá trị lợi dụng.- Cô gái ấy mang lại cho tôi ấm áp. Còn anh thì không? Anh chỉ mang đến cho tôi tủi nhục mà thôi.Tôi bắt đầu trốn tránh anh. Bắt đầu xây dựng một cuộc sống mới không có anh.Anh vẫn đứng đó không quan tâm. Tôi nghĩ anh sẽ mãi đứng đó.Nhưng không, anh biến mất một khoảng thời gian dài.Tôi mới nhận ra cuộc sống không có anh. Không còn ý nghĩa. Không có bàn thức ăn nóng hổi chờ tôi về.Không có tiếng bóng đá gào thét trong tivi.Anh tiếp tục vừa đi làm vừa đi học. Có lẽ, có một động lực mới khiến anh muốn quay trở lại trường học.Tôi biết khả năng của anh thừa sức tốt nghiệp ra trường và tìm một công việc tốt.Bằng chứng là anh đang làm giám đốc và tôi mãi là một nhân viên, chật vật leo trên chức trưởng phòng. Nói đến gia thế của anh khiến mọi người kinh ngạc. Nhưng vẫn phải thán phục, từ hai bàn tay trắng làm lên sự nghiệp một công ty lớn. Đứng thứ ba trong mười công ty có tiềm lực nhất.Những cô gái quanh tôi rất xinh đẹp và mềm mại. Nhưng không ấm áp bằng vòng tay của anh. Không bền vững như đôi vai rộng lớn của anh.- Tự bẻ cong yêu anh.Tôi không có hứng thú với con trai ngoại trừ anh. Tôi chuẩn bị mọi kết hoạch lấy lòng anh. Nhưng anh xem như không thấy. Tôi đứng chờ anh, anh lại đi qua.Tôi đợi trước cửa phòng anh thì anh không về.Chúng tôi như đang chơi trò chơi. Anh yêu tôi chạy. Tôi yêu anh lại chạy.Dù mọi người có cười nhạo tôi muốn leo lên giường của Tổng Giám Đốc thì tôi vẫn cười xem thường họ. Đúng tôi đang có ý định đó và sẽ thực hiện được nó. Thì sao? Có liên quan gì đến bọn