Sáng hôm sau
- Mày sao thế cu? – Đức hỏi. Được cái ai bị gì nó quan tâm lắm
- Hôm qua bị ăn hành ấy mà. Thằng Tiền đâu?
- Nó đi với anh Cường từ sáng
- Mày đi với con N mà bị thế à? Haiz. Chết vì gái – thằng Tuấn lên tiếng
- Mày thì biết gì?
- Sao không biết? – Tuấn gân cổ cãi
- Hôm qua mày có ở đó đâu?
- Ơ...
- Tụi mày ăn sáng chưa?
- Mấy giờ rồi mà chưa ăn?
- Bây giờ là .... Chết rồi?
Vội mặc quần áo chạy nhanh. 9h rồi sao. Bé gọi 18 cuộc nữa chứ. Nhanh không ăn hành thật
- Alo
- H bị sao mà cả sáng không nghe máy thế?
- H mệt ngủ quên tý ấy mà
- Ăn sáng chưa?
- Tất nhiên là chưa. Bé ăn sáng chưa?
- Chưa. Qua phòng anh Gia Huy đi!
- Hả?
- Hả hở gì? Đang nấu ngoài này. Ra nhanh đi
- Nhưng có biết phòng đâu?
- Ao đôi. Ra gọi ra đón
- Rồi
Sao Bé lại ra chỗ của Gia Huy. Có chuyện gì vậy? Còn nấu ở đó nữa? Mà sáng sớm ra đó làm gì cơ chứ? Mình cứ suy nghĩ mãi mà đi đến ao đôi lúc nào không biết.
“Kít...”
Có một chiếc xe máy đang lao tới mình. Nhanh chóng mình nhảy ra vị trí khác, đỡ chiếc xe không bị ngã xuống đường
- Đi đứng không nhìn gì thế thằng kia – Tay lái xe nói
- Ơ. Dạ cháu xin lỗi.
Xong rồi lão đó đi thẳng. Rút điện thoại ra gọi