Giản Thành tỏ vẻ chính mình đã chịu kinh hách cực lớn.
Trước khi đi lên hắn đã hỏi thăm qua chưởng quầy, Trần Húc Chi không phải một người đến, bên người còn có Tiêu Thâm Thủy, bất quá chưởng quầy cũng nói, Tiêu Thâm Thủy là khách quen của Túy Tiên Cư, một tháng tổng sẽ đến ba bốn lần, thưởng thức rượu nhất phẩm, tự mình ngồi một hồi.
Giản Thành cho rằng Trần Húc Chi cùng Tiêu Thâm Thủy là nửa đường gặp nhau, liền kết bạn cùng đi.
Trước kia nhận hức của Giản Thành đối với Tiêu Thâm Thủy hoàn toàn đến từ miệng người khác, trước khi hắn chân chính bộc lộ tài năng trong Đại Nhật Tiên Tông, Tiêu Thâm Thủy cũng đã chết, cho nên hắn chưa từng ở chung với Tiêu Thâm Thủy.
Cho nên hắn trăm triệu lần cũng không nghĩ tới, Tiêu Thâm Thủy cư nhiên yêu cầu trực tiếp, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy hắn liền hỏi thiếu hiệp ngươi muốn bái sư không?
Lời này hắn trả lời như thế nào?
Nếu Giản Thành trả lời là đồng ý, vậy hắn liền trở thành đệ tử của Tiêu Thâm Thủy, phải đi theo Tiêu Thâm Thủy về Tinh Hải phong! Vậy có khác gì với đời trước? Nga, vẫn có, hắn với Trần Húc Chi như cũ không cùng tông, thậm chí còn kém bối phận = =
Nếu Giản Thành trả lời không đồng ý, nếu như hắn cự tuyệt Tiêu Thâm Thủy có cùng thân phận và địa vị với Trần Húc Chi, vậy hắn càng không thể lại đi tìm Trần Húc Chi.
Nếu không ngày sau gặp lại trong tông môn, hắn cự tuyệt Tiêu Thâm Thủy lại bái sư Trần Húc Chi, đây không phải là gây sự sao?
Thời khắc mấu chốt, Trần Húc Chi mở miệng, tạm thời hấp dẫn lực chú ý của Tiêu Thâm Thủy.
"Tiêu sư huynh muốn thu đồ đệ?" Trần Húc Chi nói: "Thủ đồ của Tinh Hải phong cũng không thể quá tùy tiện, ngoại môn đệ tử của tông môn nhiều như vậy, vì sao sư huynh liếc mắt một cái nhìn trúng tiểu tử này?"
Nội tâm Giản Thành nói đúng vậy, ta mẹ nó không muốn đi Tinh Hải phong nha ~ ngươi coi trọng ta điểm nào? Ta sửa còn không được sao?
Đương nhiên trên mặt Giản Thành cìn duy trì biểu tình khiếp sợ, người bên ngoài nhìn thấy giống như là vui vẻ đến choáng váng.
Tiêu Thâm Thủy nói: "Trần sư đệ không nhìn ra sao? Trên người thiếu niên này sinh cơ cơ hồ muốn tràn ra!" dừng một chút, hắn liếc mắt nhìn Trần Húc Chi một cái: "Nga, người không có tu luyện pháp thuật phương diện xem khí này, đây là bí thuật của Tinh Hải phong ta."
Hắn nói: "Tinh hỏa của Tinh Hải phong ta có thể đánh thức sinh cơ của người sắp chết, đồng thời sau khi tu hành sinh sinh bất tận hỏa, sinh cơ của bản thân cũng sẽ càng ngày càng tràn đầy, đương nhiên sinh cơ vốn dĩ đã tràn đầy này nếu tu hành thuật này càng là làm ít công to, khi tiến giai nguyên anh sẽ càng thêm dễ dàng."
Trần Húc Chi diện vô biểu tình nhìn chằm chằm Giản Thành, đúng nha, Giản Thành nói như thế nào cũng là đại năng hóa thần, đời trước hắn tu luyện sinh sinh bất tận hỏa, đương nhiên cũng có thể tu luyện mấy thứ lung tung khác, nhưng công pháp khác có tốt so ra cũng kém sinh sinh bất tận hỏa.
Giản Thành có thể dùng bí thuật thay đổi tuổi hoặc diện mạo, nhưng sinh cơ khác với thường nhân lại không che lấp được, hoặc là nói thằng nhãi này cơ bản là đã quên chuyện này = =
Tiêu Thâm Thủy còn đang khuyên giải Trần Húc Chi: "Hơn nữa tu sĩ tràn đầy sinh cơ tu luyện Nhuận linh bí pháp rất có khả năng diễn sinh ra thần thông đặc thù nha, hạt giống tốt như vậy sao có thể lưu lạc ngoài tông môn?"
Trần Húc Chi bưng lên chén rượu trước mặt nhấp một ngụm, che đi biểu tình hơi vặn vẹo trên mặt.
Nhuận Linh bí thuật là bí mật không truyền của Tinh Hải phong, cùng loại với y tu Thái Tố Cốc, người tu luyện loại bí thuật này có thể kép tu sĩ gần chết trở về, Giản Thành trong nguyên tác tất nhiên cũng tu luyện loại bí pháp này, thậm chí còn thu được rất nhiều tiểu đệ bằng bí pháp này.
Bất quá yêu cầu của bí pháp cũng rất cao, chỉ có tu sĩ kim đan trở lên mới có thể sử dụng, nếu không ngày đó ở Vọng Đoạn sơn, Tiêu Thâm Thủy đã sớm trị liệu cho mình.
"Thì ra là thế, như vậy chúc mừng sư huynh thu giai đồ." Trần Húc Chi lãnh khốc vô tình liếc mắt nhìn Giản Thành một cái, tỏ vẻ chính mình bất lực, tiểu tử ngươi hoặc là lập tức cút đi về Thái Tố Cốc, hoặc là liền bà nói gia nhập Tinh Hải phong đi.
Giản Thành: "............"
Hắn chỉ có thể trong lòng buồn bực trên mặt hưng phấn xoay người quỳ gối: "Đệ tử Thành Hạo kiến qua sư phụ!"
Òa! Ủy khuất muốn khóc T^T
Trần Húc Chi mang theo mấy bình rượu ngon Tiêu Thâm Thủy đưa y, mang Ngô Thanh Nhi trở về sơn môn.
Tiến vào sơn môn Đại Nhật Tiên Tông, Trần Húc Chi phải về chủ phong, Tiêu Thâm Thủy đưa đồ đệ mới ra lò hướng về Tinh Hải phong, khi tách ra ánh mắt Giản Thành hận không thể dính trên người Trần Húc Chi.
Trần Húc Chi cáo biệt với Tiêu Thâm Thủy, hai người cũng không nhìn thấy biểu tình của Giản Thành, nhưng Ngô Thanh Nhi theo sau Trần Húc Chi, lại xem toàn bộ biểu tình biến hóa của Giản Thành ở trong mắt.
Ngô Thanh Nhi tất nhiên bắt đầu dùng bí thuật gia truyền bắt đầu bói toán.
..........nàng cảm thấy, chính mình cùng Thành Hạo trước mặt này đều là luyện khí kỳ, hẳn có thể nhìn thấu đối phương, kết quả đợi đến khi tay Ngô Thanh Nhi hợp lại trong tay áo run nhè nhẹ vài cái, đôi mắt nàng không tự chủ được trợn tròn.
Nàng cái gì cũng không thấy.
Trong lòng Ngô Thanh Nhi nổi sóng, hoặc là Thành Hạo này có bí bảo hộ thể, hoặc là Thành Hạo này khác với vẻ bên ngoài! Tu vi của hắn là giả!!
"Như vậy ta liền trở về." Tiêu Thâm Thủy thu được giai đồ hận không thể lập tức tìm sư phụ giám định một chút, nếu không thành vấn đề liền hảo hảo bồi dưỡng!
Trần Húc Chi gật đầu: "Ta sau khi trở về có thể sẽ bế quan, chỉ có không nhận được tin tức, nếu là trong lúc đó tổ chức nghi thức thu đồ đệ, trước tha lỗi ta tạm thời vắng mặt."
Tiêu Thâm Thủy vui rạo rực xua tay mà nói: "Không có việc gì không có việc gì, chờ sư đệ xuất quan lại bổ sung."
Sau đó hắn vô cùng cao hứng mà dắt Giản Thành đi rồi.
Trần Húc Chi làm lơ đôi mắt nhỏ khát cầu của Giản Thành, xoay người mang theo Ngô Thanh Nhi về chỉ phong.
Y cảm thấy Giản Thành đi đến Tinh Hải phong cũng tốt, cách tiểu sư muội cũng xa, cách Diệp sư bá cũng xa, cách Ngô Thanh Nhi càng xa, thật là nơi tốt để đi tu luyện, đợi y lại ném Ngô Thanh Nhi đến môn