Khụ khụ~ Các bé ngoan nhớ ngó nghiêng quan sát kĩ rồi mới xem hình nha^^
Ta muốn hét lên: (҂’ ロ ‘)ノ゙Tui muốn bộ truyện này có tí ý nghĩa!!!!! Tui không thích lạm giao nha!!!! Mấy người mà không yêu đương đàng hoàng là tui drop!!!
======Edit: Koori Rin. Beta: Nguyệt Thần======
Lâm Hoài Đông và anh vào phòng vệ sinh đầu tiên ở trong cùng.
Đèn ở đây sáng hơn trong đại sảnh quán bar nhiều. Chương Chiêu xoay người, có thể thấy gương mặt nhợt nhạt ửng đỏ của Lâm Hoài Đông, và cả hai cánh môi ươn ướt của người thanh niên kia. Anh nuốt nước bọt, không thừa thãi nhiều lời, bắt đầu cởi thắt lưng.
Lâm Hoài Đông cũng nhanh chóng cởi quần, để hai chân trần đến gần Chương Chiêu. Chương Chiêu liếc nhìn nơi đó của cậu ta, cảm thấy người trẻ tuổi đúng là người trẻ tuổi, vậy mà đã hơi cương, khá là lớn. Chương Chiêu liếm môi, không biết mình có thể ngậm hết nó vào hay không: Mấy tên bồ cũ của mình không lớn bằng của Lâm Hoài Đông.
Lâm Hoài Đông cũng đang nhìn dương v*t của Chương Chiêu. Cậu ta vươn tay nắm lấy “em trai” của Chương Chiêu, nhẹ nhàng vuốt ve vài cái, ngón cái vô tình mà hữu ý lướt qua đỉnh quy đầu. Chương Chiêu khẽ thở dốc, đong đưa thắt lưng hướng về phía Lâm Hoài Đông, vừa trấn áp chút lý trí còn lại trong đầu.
Lâm Hoài Đông nắm cổ áo kéo Chương Chiêu lại gần rồi hôn anh. Trong miệng người thanh niên này thoang thoảng mùi bia, đăng đắng ngòn ngọt. Chương Chiêu cắn môi dưới cậu ta, đẩy Lâm Hoài Đông ra: “Làm chính sự.”
Anh quỳ xuống giữa chân Lâm Hoài Đông. Sàn nhà lạnh như băng, khiến Chương Chiêu rùng mình một cái. Anh mở mắt, thấy Lâm Hoài Đông đang tràn đầy mong đợi nhìn mình, khuôn mặt bị tình dục nhuộm hồng. Một giây đó Chương Chiêu đã nghĩ: Thế này hình như không hay lắm. Nhưng rốt cuộc anh vẫn không bỏ chạy, mà dùng tay vuốt ve Lâm Hoài Đông vài cái, rồi ngậm lấy thứ đó của người thanh niên.
Lâm Hoài Đông nắm tóc anh: “Đệch!” Tiếng rên rỉ của người thanh niên vang lên trên đầu Chương Chiêu, mềm mại, như được ngâm trong nước. Chương Chiêu buồn cười, một tay mò xuống nắm lấy vật kia của mình, đong đưa đầu, mút “em trai” Lâm Hoài Đông hai cái, rồi lè lưỡi liếm dọc theo dương v*t.
Lâm Hoài Đông tựa lưng vào cánh cửa. Bàn tay đang nắm tóc Chương Chiêu chợt dùng sức, hơi thở đứt quãng: “Con mợ nó anh thật lợi hại…” Eo cũng hướng phía miệng Chương Chiêu mà đẩy tới. Chương Chiêu không thể làm gì khác ngoài nắm chặt lấy gốc dương v*t Lâm Hoài Đông, liếc mắt lườm cậu ta, ra hiệu cậu đừng có mà lộn xộn.
Lâm Hoài Đông mặt đã đỏ bừng: “Ưm, xin lỗi.” Cậu ta xin lỗi chẳng có xíu thành ý nào, vẫn không khống chế được mà đẩy eo về phía trước. Mắt ngựa của cậu ta đã rỉ ra chất lỏng, chảy ướt đẫm miệng và cằm Chương Chiêu, dưới ánh đèn trông anh thật chật vật. Chương Chiêu liếm môi dưới, miễn cưỡng khống chế được hành động của Lâm Hoài Đông, cúi xuống cắn lấy tinh hoàn người thanh niên kia, lại liếm lên trên, lần thứ hai ngậm lấy phía trước của Lâm Hoài Đông.
Lâm Hoài Đông rên một tiếng. Cậu ta kêu rất gợi tình, chất giọng khàn khàn, khiến phía dưới Chương Chiêu cũng có chút hưng phấn. Chương Chiêu nhắm mắt lại, vừa thật nhanh chà xát thứ kia của mình, vừa há to miệng, cố gắng để bản thân thả lỏng, để Lâm Hoài Đông đâm
Thân thể Lâm Hoài Đông lập tức cứng đờ. Nhưng một giây sau cậu ta lại đột nhiên cử động, dùng sức đẩy eo về phía trước. Chương Chiêu bất ngờ, không kịp chuẩn bị, lại bị Lâm Hoài Đông giữ đầu không thể động đậy, miệng thì bị cậu ta mạnh bạo cắm vào. Đỉnh dương v*t hung hãn đâm sâu vào họng anh, bộ phận thô to cọ vào vách khoang miệng đau đến tê dại. Chương Chiêu kêu lên đau đớn, nắm lấy chân Lâm Hoài Đông định mắng chửi.
Thế nhưng Lâm Hoài Đông nào để cho anh cơ hội mở miệng. Cậu thanh niên đè gáy Chương Chiêu, đẩy eo một cái về phía miệng Chương Chiêu, rồi liên tục đâm vào không theo quy luật, hổn hển thở gấp, đỉnh dương v*t liên tiếp rút ra cắm vào miệng Chương Chiêu, anh vội lùi ra sau một chút, đầu lưỡi lướt qua mắt ngựa của thứ đồ chơi kia, Lâm Hoài Đông lập tức rên rỉ như nức nở: “Em —— Em muốn ——”
Muốn cái nồi. Chương Chiêu nghĩ: Không thể nào. Mấy phút rồi?
Anh lùi ra sau, thấy Lâm Hoài Đông đưa tay đỡ lấy bộ phận kia của mình, sờ sờ hai cái, bắn ra thật.
Cậu ta bắn rất nhiều, một dòng trắng đục, một ít còn văng lên cằm Chương Chiêu. Chương Chiêu ngớ người, quên cả lau tinh dịch đi, nhìn Lâm Hoài Đông tựa vào cửa thở dốc, tay vẫn còn nắm dương v*t, thứ đã ướt nhẹp nước bọt Chương Chiêu và tinh dịch. Trông vậy mà thật gợi tình.
Thật lâu sau Chương Chiêu mới đứng lên. Bộ phận kia của anh vẫn còn ở trạng thái bán cương cứng, đang lơ lửng giữa không trung. Lâm Hoài Đông thở hổn hển một chút, định thần lại, ngượng ngùng nhìn “cậu em” của Chương Chiêu, rồi lại nhìn mặt Chương Chiêu: “Ờm… Em giúp anh?”
Chương Chiêu thật sự quá thất vọng. Anh đã hiểu tại sao Thái Thư không có hứng thú lên giường với Lâm Hoài Đông rồi. Tên này nhìn mặt thì đẹp, nhưng mọe nó bắn sớm vãi ra! Anh phất phất tay, giọng khàn khàn: “Không cần, tôi tự xử được rồi. Cậu ra ngoài đi.”
Mặt Lâm Hoài Đông vẫn còn ửng hồng, dường như cũng bối rối về việc “bắn sớm” của mình. Cậu ta mở miệng như muốn giải thích, nhưng cuối cùng lại xé giấy ăn, qua loa lau lau phía dưới, rồi đẩy cửa đi ra ngoài.
Chương Chiêu tựa vào vách ngăn, nghe từng tiếng loạt xoạt bên ngoài. Anh nhắm mắt lại, tay phải dùng sức nắm chặt bộ phận bên dưới, di chuyển lên xuống. Thằng nhóc kia vừa rồi đâm vào miệng anh quá thô bạo, nên đến giờ vẫn còn cảm giác như có dương v*t trong miệng, Chương Chiêu há miệng, cho ngón trỏ và ngón giữa tay trái vào, mô phỏng dương v*t đang rút ra đâm vào miệng mình.
Anh biết bộ dạng mình lúc này có lẽ rất phóng đãng. Miệng ướt nhẹp, phía dưới cũng ướt cả rồi, hai chân vẫn còn mở lớn. Thế mà không ai nhìn thấy. Lâm Hoài Đông cũng ở ngoài…
Ừm, mình không nên bảo Lâm Hoài Đông đi ra. Phải bắt thằng nhóc kia phục vụ cho mình mới đúng chứ. Nói không chừng miệng cậu ta chặt lắm đây*. Chương Chiêu dùng đầu lưỡi quấn lấy đầu ngón tay mình, tay phải dần dần vuốt ve lên xuống mạnh hơn. Nắm tay siết chặt một xíu… lại chặt thêm một xíu… Chương Chiêu ngửa cổ ra sau, cảm nhận được Lâm Hoài Đông há miệng ngậm thứ của anh vào.
*Nói sao nhỉ… Kiểu như lúc khẩu giao miệng ngậm chặt một chút sẽ tạo ma sát hơn => sướng hơn í…
Anh ê a rên rỉ, lại cắm thêm một ngón tay vào miệng, dùng sức đâm vào một lúc rồi rút ra, luồn tay vào áo mò đến đầu ti đã dựng đứng, mạnh bạo vân vê một chút, “Ưm” một tiếng, phía dưới xuất ra.
Sau khi lên đỉnh Chương Chiêu không còn chút sức lực. Hai chân anh như nhũn ra, gắng gượng chống đỡ mãi mới không lăn kềnh ra sàn, toàn thân vẫn run rẩy từng cơn. Thật lâu mới tỉnh lại từ trong dư vị, chậm chạp lấy giấy ăn ra lau khô trên dưới, mặc quần, chỉnh lại quần áo xong rồi đẩy cửa bước ra.
Vậy mà Lâm Hoài Đông vẫn còn đứng bên ngoài chờ anh.
Chương Chiêu không biết người này ở lại chỗ này làm gì: “Cậu không đi hả?”
Trên mặt Lâm Hoài Đông còn hơi ửng đỏ, ánh mắt nhìn lướt qua phía dưới Chương Chiêu, rồi ngẩng đầu đối diện với anh: “Vừa nãy em —— ờm, em muốn nói, bình thường em không ——”
Chương Chiêu giơ tay lên cắt ngang lời cậu ta: “Đừng lo. Không sao cả.” Coi như lần này Chương Chiêu được mở mang kiến thức.
Lâm Hoài Đông vẫn cố chấp: “Em thật sự không bắn sớm mà! Anh cứ hỏi bạn gái cũ của em thì biết.”
Chương Chiêu dịu dàng mỉm cười, xoay người rửa tay: “Tôi không có quen bạn gái cũ của cậu.”
Lâm Hoài Đông ngập ngừng, lát sau lại nói: “Em chỉ là —— Em nói anh rồi, trước giờ em chưa từng làm với đàn ông.