I’m in love with the shape of you~ We push and pull like a magnet too~ Although my heart is falling too~ I’m in love with your body~~
Giá Tiger cạo râu là quá hợp với hình tượng anh Chiêu rồi T^T
Về sau có lẽ sẽ khá ngược… Bạn công đầu gỗ quá mà, lúc nào cũng nghĩ mình chỉ thích sex với Chương Chiêu, rồi mị còn trẻ mị muốn chịch =_= bắt đầu ghét tên công này rồi đó, hứ!
======Edit: Koori Rin. Beta: Nguyệt Thần======
Phòng thay đồ ở sân bóng rất lớn. Ở giữa là một hàng bốn băng ghế dài, hai bên vách tường kê tủ sắt đỏ, đèn huỳnh quang trên trần chiếu xuống, ánh sáng khiến nơi này trông thật rộng. Chương Chiêu ngồi xuống ghế dài, nhìn Lâm Hoài Đông mở tủ sắt cởi quần áo lau mồ hôi, đường nét cơ bắp nửa người trên cường tráng săn chắc, chỉ nhìn cũng khiến đầu ngón tay ngứa ngáy.
Chương Chiêu mất tự nhiên ho khan một tiếng, nhìn đi chỗ khác, hỏi: “Đồ đâu?”
“Đừng sốt ruột.” Lâm Hoài Đông cười cười. Đến khi tạm thời lau khô người xong, cậu ta vất khăn mặt đi, lấy ra thứ gì đó từ trong tủ, đắc ý ngồi xuống cạnh Chương Chiêu. Chương Chiêu chăm chú nhìn —— biết mà. Anh biết ngay là không thể ôm hi vọng bình thường gì với Lâm Hoài Đông.
“Áo mưa?” Anh nhìn Lâm Hoài Đông: “Thật?”
Lâm Hoài Đông nhếch nhếch lông mày, cười y hệt hồ ly: “Nếu anh không muốn lấy chứng cứ từ người khác, thì em không còn cách nào khác ngoài tự mình chứng minh rồi.” Cậu ta nói cứ như sắp làm một dự án đẳng cấp thế giới không bằng: “Thấy sao?”
Chương Chiêu không đáp lại. Lâm Hoài Đông cũng không thèm để ý, đột nhiên đứng thẳng dậy, đang khi Chương Chiêu cho rằng cậu ta lại sắp sửa làm trò bịp bợm gì đây, thì cậu trai dạng hai chân ra, ngồi xuống đùi Chương Chiêu ngon lành. Chương Chiêu sững sờ, theo bản năng đứa tay đỡ lấy eo Lâm Hoài Đông.
“Cậu muốn làm gì?”
“Anh nói sao?” Lâm Hoài Đông hỏi ngược lại một câu, cái mông cọ cọ lên nơi-nào-đó gần bắp đùi Chương Chiêu. dương v*t Chương Chiêu đột nhiên bị kích thích, anh rên lên một tiếng, vươn tay đặt lên ngực Lâm Hoài Đông: “Cậu ——”
Anh không thể nói trọn câu, Lâm Hoài Đông đã kề sát người vào, đưa tay giữ lấy cằm anh, cúi đầu hôn Chương Chiêu.
Nụ hôn lần trước với Lâm Hoài Đông khá vội vàng. Lần này cậu trai trẻ lại chậm rãi từ từ, vừa cuốn lấy đầu lưỡi Chương Chiêu nhẹ mút vào, vừa dùng tay nắm chặt cằm Chương Chiêu để anh không thể tránh đi. Chương Chiêu đòi tách ra, lại cảm thấy Lâm Hoài Đông dùng răng cắn nhẹ cánh môi dưới của mình, cái đau nhè nhẹ khiến đầu ngón tay anh ngứa ngáy, không cự tuyệt nữa.
Thật lâu sau Lâm Hoài Đông mới thả Chương Chiêu ra. Anh liếm môi, hô hấp nhất thời hơi gấp gáp. Lâm Hoài Đông nhìn anh cười ha ha, đưa tay chạm lên những đốm tàn nhang cạnh sống mũi Chương Chiêu, rồi di chuyển xuống, ấn môi dưới của Chương Chiêu, duỗi hai ngón tay cắm vào miệng anh.
Chương Chiêu liếc cậu ta một cái, rồi ngậm lấy ngón tay của Lâm Hoài Đông.
Lâm Hoài Đông nhìn anh bằng đôi mắt ngời sáng. Chương Chiêu rũ mắt xuống, liếm mút ngón tay Lâm Hoài Đông một hồi thì bắt đầu chầm chậm đong đưa sau trước, nuốt những ngón tay kia vào sâu hơn. Một tiếng rên rỉ phát ra từ cổ họng Lâm Hoài Đông, cậu ta đột nhiên rút ngón tay ra, đứng lên lùi về sau, cởi quần ra.
Chương Chiêu vẫn ung dung ngồi đó. Chờ đến khi Lâm Hoài Đông cởi sạch không còn một mảnh, chỉ còn mỗi đôi vớ trắng trên chân, Chương Chiêu mới nhàn nhã đứng lên, đưa tay cởi áo sơ mi. Nhưng dường như Lâm Hoài Đông không đủ kiên nhẫn đợi chờ: Chương Chiêu mới cởi được hai nút áo, cậu trai đã tóm lấy anh, “ầm”, mặt anh bị đè lên tủ đồ, Chương Chiêu kêu lên một tiếng, gò má áp vào mặt kim loại lạnh như băng, trên lưng bất chợt nóng lên, Lâm Hoài Đông tựa sát vào.
“Anh thiệt là xẹc xi.” Lâm Hoài Đông cắn vành tai anh khen ngợi. Chương Chiêu đáp trả bằng một cái bĩu môi: “Đừng bắn sớm nhá.” Vừa dứt lời thì bị Lâm Hoài Đông kéo quần xuống, toàn bộ nửa dưới trần trụi lộ ra dưới ánh đèn. Chương Chiêu nhắm chặt mắt lại, cảm nhận được hai cánh mông bị Lâm Hoài Đông bắt lấy, xoa nhẹ hai lần, rồi “bốp” —— má nó anh thế mà bị Lâm Hoài Đông tét mông.
Chương Chiêu rùng mình một cái, phần mông nóng như lửa đốt, một cảm giác khó nói thành tên. “Cậu đánh mông tôi làm gì!” Anh gầm gừ, chợt nhận ra giọng mình đã khàn đặc.
Lâm Hoài Đông thầm thì xin lỗi. Nhưng vẫn như trước, không một xíu xiu thành ý. Hai tay cậu ta vòng ra phía trước, một tay xoa ngực rồi lần mò phía bụng dưới Chương Chiêu, tay còn lại thì vuốt ve bộ phận kia của Chương Chiêu. “Em nghĩ anh sẽ thích.” Cậu ta đặt môi lên vai Chương Chiêu, “tiện miệng” hôn hai cái, vươn đầu lưỡi liếm dọc theo bả vai, nhồn nhột ngưa ngứa khiến bàn tay Chương Chiêu đang chống lên tủ như nhũn ra.
Anh không tự chủ dạng hai chân, cái mông cũng hơi vểnh lên, bày ra tư thế đầy mời gọi.
Lâm Hoài Đông cười khẽ: “Chờ xíu hen.” Cậu ta lùi về sau, loạt soạt không biết đang làm gì, chỉ còn mình Chương Chiêu đứng chống tay ở đó, hai chân mở lớn. Cũng may không lâu sau Lâm Hoài Đông lại sáp đến, Chương Chiêu miễn cưỡng quay đầu nhìn, mới biết các ngón tay phải của cậu ta ướt nhẹp: Ra vừa nãy cậu ta đi lấy dầu bôi trơn.
“Từng ngón một nha?” Lâm Hoài Đông hỏi anh. Chương Chiêu “ừm” một tiếng, cái mông phía sau chợt mát lạnh, ngón trỏ của Lâm Hoài Đông đặt nơi hậu huyệt [cửa sau =v=]. Anh nén tiếng thở gấp, cắn chặt răng, cảm giác phía sau bị mở ra, ngón tay cứ từng tấc từng tấc đâm vào mông anh. Khi ngón tay vào hết cũng là lúc anh nén không nổi tiếng rên, cái mông cũng kìm không đặng mà thít lại.
“Mẹ nó.” Lâm Hoài Đông cũng đang thở dốc: “Mông anh chặt ghê.”
Cậu ta động động ngón tay, thử co tay rút ra đâm vào thăm dò. Chương Chiêu nhắm mắt lại, áp trán lên tủ, cái mông đẩy về phía sau thuận theo ngón tay Lâm Hoài Đông. Cảm giác dị vật xâm nhập thật rõ ràng, hai chân anh mềm oặt, bộ phận bán cương cứng ở phía trước ngày càng hưng phấn, cứng dần lên bởi chuyển động trước sau, thậm chí còn rỉ ra chút chất lỏng. Mẹ, Chương Chiêu nghĩ, lâu lắm rồi mình chưa bị “làm”.
Lâm Hoài Đông lại chèn thêm một ngón vào. Bên trong càng căng đầy hơn, Chương Chiêu cắn môi, không kìm được tiếng ư a trong cổ họng. Lâm Hoài Đông cũng dựa sát vào, cơ thể cậu ta nóng rực như phát sốt, nhiệt độ cao khiến lưng Chương Chiêu tê rần. “Sao rồi?” Lâm Hoài Đông hỏi anh: “Được chưa?”
Chương Chiêu không trả lời, chỉ nâng mông cao hơn, nửa người trên hạ xuống, tạo thành một đường cong xinh đẹp, hoàn toàn không biết bộ dạng của mình lúc này gợi cảm biết bao nhiêu. Lâm Hoài Đông thở nhẹ, cúi đầu cắn một cái lên vai Chương Chiêu, đâm ngón tay thứ ba vào mông Chương Chiêu, động tác mở rộng dần trở nên thô bạo.
“Lần sau.” Lâm Hoài Đông nói: “Lần sau em sẽ liếm cho anh.”
Chương Chiêu bị đâm đến hơi choáng váng, cũng không nghe rõ, mơ mơ màng màng đáp một tiếng, cái eo khẽ đong đưa. Lát sau anh đột nhiên cảm thấy bên trong trống rỗng: Lâm Hoài Đông đã rút ba ngón tay ra. Rồi đặt thứ đồ chơi to bự lên hậu huyệt của anh.
Chương Chiêu biết Lâm Hoài Đông muốn vào. Anh chớp chớp mắt, mồ hôi trên chóp mũi rơi vào miệng, vị mằn mặn. “Chậm, chậm thôi.” Anh nhắc nhở.
Lâm Hoài Đông đáp “ừm”, thật chậm rãi cắm dương v*t vào bên trong Chương Chiêu.
Chương Chiêu nghiêng đầu cắn răng chống tay lên tủ. Quá trình bị đâm vào chầm chậm thế này… thật khiến cả đầu ngón chân cũng không còn chút sức lực. “Cậu