*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trên ghế sa lon, đột nhiên nghe được "Tiểu bảo bối" hiện tại chó cục cưng đang cực kỳ bành trướng, yêu cầu Quý Nguyên làm ra những hành động để chứng minh.
Quý Nguyên cầm điện thoại di động, dưới tầm mắt uy hiếp của Chu Diễn, do dự lại do dự, còn mở ra ghi chú với cái nick name Cầu Cầu của Chu Diễn.
Cái này nick name "Hôn Viên Viên mặt non nớt" này vẫn quật cường đứng ở chỗ cũ, mấy chữ hán dưới sự sai sử của chủ nhân cũng không phải rất muốn nhúc nhích, mặc dù bản thân cái nick name này đã rất xấu hổ rồi.
"Sửa lại sau này không được quản nữa?" Quý Nguyên nghiêng đầu, tính toán muốn mở miệng tiến hành hiệp nghị cùng nhà tư bản, "Diễn cảnh hôn thì không thể quản."
"Cái này không thể mở miệng, " Chu Diễn đi theo bổ sung, sau đó đặt ra giới hạn.
Lúc này Quý Nguyên mới miễn cưỡng sửa lại, sau đó mới đổi xưng hô." Tiểu bảo bối Chu Diễn", thay đổi xong anh lập tức ném điện thoại di động qua một bên, cảm thấy quả thật năm chữ này chói mù mắt chó.
Nhưng mà ít nhất tối nay việc cò kè mặc cả đã có tiến bộ, ở trong lòng Quý Nguyên len lén thở phào nhẹ nhõm, cũng phát hiện ra rằng tính cánh của Chu Diễn cũng không phải là không có khả năng cứu vãn, điều này làm cho lòng anh nhẹ nhõm không ít.
Trên weibo sau một hồi đàn áp khắp mọi nơi thì tình hình có vẻ đã lắng xuống, cuối cùng mấy ngày sau cũng bị những tin tức bát quái khác thu hút rồi chìm xuống, nhưng mà trong lòng fan vẫn lưu lại một cái hố đen, thỉnh thoảng lại tạo ra một cuộc tranh đấu thêm dầu thêm mỡ chỉ trích đối phương.
Thời gian trong tháng sáu.
Lập tức《 Gió xuân say 》sẽ chụp ảnh tạo hình, vì thế Quý Nguyên lại bắt đầu khống chế việc ăn uống.
Nhưng mà trước đó, không ngờ lại xảy ra một vài biến cố nhỏ.
Trần Phàm Kiều lái xe tới đón anh, trên đường giải thích cho anh: "Đạo diễn Tôn Chính, chính là đạo diễn phim 《 đế quốc vương triều 》, em biết không?"
"Biết." Quý Nguyên gật đầu, Tôn Chính lão đạo diễn trong giới, rất có danh vọng, cũng nổi danh là lão cố chấp. Kiếp trước anh có cùng hợp tác với Tôn Lão Tiên Sinh một lần, đối với lão tiên sinh rất quen, vì vậy mặc dù cái gì Trần Phàm Kiều cũng không có nói, Quý Nguyên cũng đoán được đây là có chuyện gì.
"Đạo diễn này là người rất bướng bỉnh, đã cảm thấy tuổi em quá nhỏ, có khả năng không khống chế được, " Trần Phàm Kiều nói, "Hôm nay em đi qua cùng vai nam chính diễn thử một chút, em hãy biểu hiện cho tốt."
"Vâng, em biết rồi." Quý Nguyên gật đầu.
Trần Phàm Kiều dùng dư quang liếc anh một cái, cảm thấy người trẻ tuổi chính là tâm thật
lớn, đây cũng là không biết phía sau xảy ra chuyện gì. Trong mắt đạo diễn Tôn chính là không thể chứa nổi hạt cát, nếu lần này mà không coi trọng Quý Nguyên, gần như là Quý Nguyên không có quan hệ gì với vai diễn này cả. Đây chính là việc mà ngay cả mang cậu chủ ra cũng không cách nào giải quyết vấn đề, nhất định là ở chỗ ông ấy sẽ không có thái độ như tôi với cậu.
Chờ khi đến nơi, Quý Nguyên thản nhiên đi sau lưng Trần Phàm Kiều vào cửa.
Không nhiều người lắm, Tôn Chính đang đứng cùng mấy nhân viên làm việc, cùng với nam chính Trình Húc Đông của《 gió xuân say 》. Trình Húc Đông ở trong giới cũng là diễn viên gạo cội, năm nay ba mươi tuổi, diễn vai chính trong phim từ năm mười mấy tuổi đến hơn ba mươi, khoảng cách rất lớn.
Nghe sau lưng tiếng bước chân, cùng với tiếng chào hỏi, Tôn Chính từ từ từ từ quay người lại, nhìn thấy Quý Nguyên ở phía sau, ánh mắt quan sát anh từ trên xuống dưới một phen.
Tinh thần không tệ, nhưng mà gương mặt này thật đúng là quá tốt, đứng im bất động một chỗ cũng giống như phong cảnh vậy, lại trẻ tuổi, có thể điều chỉnh tốt một nhân vật có nội tâm tình cảm phức tạp hay không thật đúng là khó nói.
Ông Tôn cũng không nhiều lời, trực tiếp ở hiện trường đưa cho hai người bọn họ một đoạn đã chọn trong kịch bản, cho người ta mấy phút học kịch bản, sau đó lại cho người ta mấy phút trực tiếp diễn xuất
Ông chọn đoạn phía sau của kịch bản, khi nam phụ biết được vì người trong nhà mình mà nam chính tan cửa nát nhà khổ nạn lúc này mới bắt đầu trở thành đối thủ của nam chính, gần như là cần thể hiện ra lần đầu tiên nội tâm rối rắm trong kịch bản, anh coi nam chính là bạn tốt, thậm chí quyết định muốn ở trên con đường báo thù của nam chính giúp anh ta một tay, sao đoán được đến cùng lại phát hiện trên con đường báo thù kia mình mới là người duy nhất mà nam chính muốn tiêu diệt, vào giờ phút này, dưới ánh trăng nam chính chẳng hay biết gì vẫn bị lừa như cũ cùng nam phụ uống rượu tâm sự, nhưng nam phụ lại biết về sau số mạng của hai người sẽ bị quỹ đạo chia ra.
Vừa hết thời gian chuẩn bị, lão Tôn đang đang ngồi ở