Edit: Sư tử biển
Reup: Mèo Tai Cụp
Beta: Bánh Bao Nhỏ
Đây chắc chắn là trận đấu khó khăn nhất trong cuộc đời của Từ Đông.
Cậu bước trêи sàn đấu bóng rổ cá độ, không ngại mạo hiểm phiêu lưu, cản trở sự nghiệp của bản thân mình, chỉ vì kiếm tiền--- nhưng tuyệt đối không phải là tiền đen.
Từ ngày cậu bắt đầu trở thành vận động viên, cậu đã thề tuyệt đối không làm gì hổ thẹn với lương tâm. Mỗi quả bóng cậu ném ra, nhất định phải đường đường chính chính.
Nhưng mà đứng trước người môi giới cậu lại phá vỡ phòng tuyến cuối cùng của bản thân.
Thi đấu bóng rổ cá độ giống như là một vũng bùn vậy, trừ khi cậu hoàn toàn không có giá trị lợi dụng thì những con người cấp trêи sẽ thả cho cậu đi, nếu không cậu chỉ có thể ở lại đây mãi mãi. Tiền này, cậu không kiếm cũng phải kiếm; Quả bóng này, cậu không chơi cũng phải chơi.
Từ Đông gần như bị ép buộc phải vào sân bóng.
Bởi vì đây là hình thức cá độ, vì vậy cách thức sẽ không giống như trận thi đấu chính quy. Cả hai đội chỉ có bảy người chơi, năm người chính thức và hai người thay thế. Sau khi ra sân, sẽ không có huấn luyện viên nào chỉ đạo họ, chỉ có các nhà môi giới đứng ngoài sân sẽ theo dõi sát sao, vào thời điểm mấu chốt sẽ thay người.
Từ Đông muốn thi đấu tiêu cực, không chạm bóng, không tranh bóng, đến khi đó cho dù người môi giới không phạt cậu ra khỏi sân, thì nhà cái và người cược bóng trêи internet kia, cũng sẽ mắng chửi đòi đuổi cậu rời sân.
Nào nghĩ đến, trước khi trận đấu mở màn, người môi giới lại kêu tất cả bọn họ tập hợp lại, nói với bọn họ --- “Ông chủ rất coi trọng trận đấu này, vì vậy thù lao của trận đấu này không còn là mức cố định, mà dựa vào số quả ném vào rổ để trả tiền! Ai ném bóng vào rổ nhiều, người đó sẽ nhận được nhiều tiền.”
Lời này vừa nói ra, bầu không khí của cả đội trong nháy mắt đã thay đổi. Vốn dĩ thành viên của đội bóng cá độ là đội ngũ chắp vá tạm thời, giữa bọn họ không hề có sự ăn ý với nhau, mà lời của người môi giới, đã xé rách phần cuối cùng của tấm màn che giữa họ. Chỉ khi bóng vào rổ mới có tiền, trợ công không được tiền... Vậy người khác dựa vào cái gì mà giúp bạn chặn bóng?
Còn những người ngồi trêи băng ghế dự bị, chằm chằm năm người trêи sân như hổ đói rình mồi, bọn họ đều chỉ mong sao năm người trêи sân xảy ra sơ suất, để cho bọn họ có cơ hội vào sân kiếm tiền.
Dưới áp lực như vậy, Từ Đông nào có thể nghĩ đến việc thi đấu tiêu cực được chứ? Nếu như cậu không ném bóng vào rổ, ngay cả tiền lương của trận thi đấu này cũng không cầm được!
Cậu cân đo tính toán một lát, theo giá cả mà người môi giới đã hứa hẹn, nếu như trận này cậu chơi tốt, thì có thể đổi toàn bộ thuốc nhập khẩu cho ông nội!
Nghĩ đến đây, cậu chỉ có thể loại bỏ những tạp niệm đó ra khỏi đầu, liều mạng dẫn bóng chạy băng băng về phía trước.
Đội của cậu có năm người ra sân, trong đó có ba người đều là cầu thủ da đen. Hơn nữa đội hình của đối phương cũng rất tuyệt, có “Devil Defender” Đinh Man ở đó, tiết tấu tấn công của tất cả mọi người hầu như bị hắn dẫn dắt.
Từ Đông hoàn toàn không muốn có tranh chấp, va chạm gì với Đinh Man, ngay khi Đinh Man lao tới dưới bảng rổ, Từ Đông liền cố ý tránh né, tránh hắn thật xa --- Đây là điều duy nhất hiện tại cậu có thể làm được.
Cậu không muốn chơi bóng ma, chỉ có thể tránh đi.
Đinh Man quả thật là không ai có thể ngăn cản nổi. Tố chất cơ thể của hắn rất tốt, mà còn xuất thân từ CBA chính quy, chiều cao, cân nặng của hắn thậm chí còn hơn những cầu thủ da đen kia. Trong giới bóng rổ, cao hơn một centimet, chính là nhiều hơn một phần thắng, bạn có thể dùng chiều cao của mình để đè bẹp người khác, khi va chạm cơ thể, cũng có thể đánh gục người khác không chút thương xót.
Từ Đông bị đẩy ra ngoài vòng biên, nhìn thấy Đinh Man như vào chỗ không người, hết lần này đến lần khác mà ném bóng đổ vào rổ của bọn họ. Có đến mấy lần, vận động viên da đen rõ ràng có khả năng ngăn cản hắn, nhưng đều bất ngờ ngã sấp xuống, hoặc đầu ngón tay chỉ vừa vặn chạm nhẹ vào quả bóng, hoặc là mắc lỗi nhảy lấy đà ...
Nếu không phải là Từ Đông hiểu rõ tiểu xảo trong đó, e rằng cậu cũng sẽ giống như khán giả bên ngoài sân, cho rằng đây chỉ là tấn công phòng ngự bình thường mà thôi.
Cuối cùng, Từ Đông lại một lần nữa bắt được bóng. Cậu lập tức dẫn bóng hướng về bảng rổ của đối thủ, nhưng có một bóng dáng nhanh hơn cậu lao ra --- là Đinh Man!!
Đinh Man rất nhanh đã quay về phòng ngự, như ma quỷ xuất hiện trước mặt Từ Đông, đôi tay to lớn, ngăn cản đường tấn công của Từ Đông.
Cũng may, Từ Đông rất có lòng tin vào cú ném ba điểm của mình, cho dù Đinh Man cao hơn cậu, nhưng chỉ cần cậu có thể lập tức nhảy về phía sau ném quả bóng đi, ít nhất có tám mươi phần trăm khả năng ném bóng vào rổ, giành được ba điểm quý báu này.
Nhưng vào lúc này, cậu nghe thấy tiếng Đinh Man trước mặt mình mở miệng nói.
--- --- “Đưa bóng cho tôi.”
Giọng nói của Đinh Man rất nhỏ, nhưng hắn thực sự đã nói ra bốn chữ này.
Từ Đông giật nảy mình. Nhưng cơ thể cậu đã phản ứng trước, cậu xoay người sải bước, một cú rê bóng vừa đẹp mắt lại gây kinh ngạc, nhảy lấy đà, giơ tay ném --- bóng vững vàng rơi vào rổ!
Và khi cậu đáp xuống mặt đất, cậu nhìn thấy rõ trong mắt Đinh Man lóe lên một tia tàn ác.
Trái tim của Từ Đông run rẩy cả lên.
Nhưng cậu nhanh chóng tự an ủi chính mình, người môi giới chỉ bảo cậu “không phòng thủ”, không nói cậu “không được tấn công”, nhất định là không sao, nhất định không sao đâu, nhất định ... không sao đâu.
Cậu khẽ liếc mắt nhìn sang người môi giới bên ngoài sân, nhưng không thấy bất kỳ biểu hiện nào trêи khuôn mặt của hắn ta.
Trận thi đấu vẫn tiếp tục diễn ra.
Thời gian diễn ra hiệp thứ nhất, thứ hai, thứ ba, Từ Đông đã bị thay người ra, ngồi bên ngoài sân nghỉ ngơi.
Nhịp điệu của trận đấu bóng cá độ nhanh hơn nhiều so với trận đấu chính quy. Mọi người đều liều mạng chiến đấu hết sức để lao về phía trước, không hề có tiếng còi phạm quy của trọng tài, nếu bị đụng ngã xuống, họ sẽ lập tức đứng dậy tiếp tục chạy, cũng sẽ không có ai cúi đầu nhìn xuống xem có giẫm lên người khác hay không.
Trong trận thi đấu này, Từ Đông đã nhìn thấy những thủ đoạn bỉ ổi và đê tiện nhất xuất hiện trong giới bóng rổ, thậm chí có người vì nhiều lần ngã sấp xuống, khiến cho mình mẩy thâm tím, máu chảy đầm đìa.
Nhưng đổ máu vẫn không thể khiến bọn họ dừng lại, trái lại còn kϊƈɦ thích tính hung bạo của nhóm đàn ông này. Quần áo của họ dính máu, họ lấy đại một cái băng vải quấn lại, rồi lại tiếp tục chạy về phía trước.
Từ Đông đứng trong đội ngũ này, ý chí chiến đấu rời rạc, không chịu hợp tác, cho dù thế tấn công của mỗi người đều rất mãnh liệt, nhưng vẫn thua về điểm số, bị đội của Đinh Man bỏ rất xa.
Từ Đông biết, đây chính là hiệu quả mà ông chủ ở phía sau hậu trường mong muốn. “Liều mạng đánh bóng nhưng vẫn thua”. Chỉ có đóng kịch như vậy mới không có người nghi ngờ.
Khi khoảng thời gian thi đấu trêи sân còn ba phút cuối cùng, Từ Đông lại một lần nữa được đưa vào sân.
Cậu đã nghỉ ngơi lâu như vậy, cơ thể đã không còn quá mệt mỏi nữa. Cậu chỉ muốn nắm chắc cơ hội này để ghi thêm hai bàn thắng, gom đủ tiền thuốc men cho ông nội.
Nhưng mà không có ai làm tường chắn cho cậu, không có ai trợ công cho cậu, đường tấn công của cậu nhiều lần bị cắt ngang. Hơn nữa một cách vô tình, cậu là cầu thủ gần khu vực bảng rổ, nhưng lại bị dồn ra đường biên ngoài.
Khi cậu kịp ý thức được, lại phát hiện bản thân đang đối đầu trực diện với Đinh Man!
Đinh Man rê bóng bằng cả hai tay, hình xăm trêи cánh tay như ác quỷ dữ tợn, nhe răng nanh với Từ Đông.
Có một sự hỗn loạn lớn trong lòng Từ Đông, một loại cảm giác khủng hoảng không thể giải thích được đang diễn ra, cậu theo bản năng xoay người né tránh đi, nhưng mà đã muộn rồi...
Đinh Man lấy đà nhảy lên cao, bóng trong tay bay ra --- nhưng không phải vào cái rổ đó, mà lại nện thẳng vào đầu Từ Đông thật mạnh!!
Từ Đông theo bản năng nâng tay phải lên che trước mặt, giây tiếp theo, một lực thật lớn đánh vào lòng bàn tay cậu, ngay sau đó lại đập vào trán cậu ...
Cơn đau ập đến, bóng tối lan rộng.
Cơ thể cao lớn của cậu thanh niên ngã rầm xuống đất, bay lên một tầng bụi.
“Xin