Edit: Phong Ca
Reup: Mèo Tai Cụp
Dương Tiếu không nghĩ tới, lần đầu tiên gặp lại, Hình Phi sẽ giáng cho cô một đòn phủ đầu như thế.
Hơn nữa thành thật mà nói, đối mặt với một nhà tài trợ ra tay hào phóng như vậy, Dương Tiếu cũng không tin Chu Hội sẽ đứng về phía mình.
Nếu như nhà tài trợ kiên quyết muốn sa thải một đạo diễn nhỏ như cô, Chu Hội thật sự sẽ đứng về phía cô sao?
Ngay vào lúc trong đầu cô đang nhanh chóng suy nghĩ các khả năng có thể xảy ra, thì người đàn ông đứng trước mặt cô đột nhiên phá lên cười.
"Ha ha, Dương Tiếu, có lẽ nên đặt một cái gương trước mặt em, để em có thể nhìn rõ biểu cảm của mình." Hình Phi cực kì đắc ý, tự phụ, nhún vai khoa trương, trêu đùa nói, "Bùm, có phải dọa em nhảy dựng rồi không?"
Dương Tiếu: ". . ."
Đùa à? Hắn ta cho rằng chuyện này là đùa chắc?
Dương Tiếu cười xấu hổ nhưng lại không mất lịch sự: ". . . Quả thật, làm tôi giật cả mình."
Lâu lắm chưa gặp, Hình Phi này càng ngày càng khiến người ta chán ghét.
Dương Tiếu muốn lãng quên mối quan hệ trước đây của hai người vì thế mới khách khí nói: "Hình tổng, bây giờ ngài có rảnh không? Đợi lát nữa tôi dẫn ngài đi tham quan trường quay của chúng tôi."
Đáng tiếc Hình Phi cũng không để mặt mũi cho cô, nói thẳng: "‘Ngài’? Anh cho rằng mối quan hệ giữa chúng ta không cần thiết phải xa lạ như vậy chứ."
Dương Tiếu vẫn kiên trì với cách xưng hô kính trọng ấy: "Ngài là nhà tài trợ, nên lịch sự tôn trọng ngài mới đúng."
"Vậy thì bây giờ, nhà tài trợ yêu cầu em gọi tên của tôi."
Dương Tiếu không nói tiếp, chỉ dùng đôi mắt yên lặng nhìn chăm chú vào hắn ta.
Hình Phi nói: "Dương Tiếu ơi là Dương Tiếu, em làm cho tôi bất ngờ quá đấy. Vẫn nhớ lần đầu tiên gặp, em còn là thực tập sinh của kênh tin tức, thế mà bây giờ đã chạy đến kênh truyền hình vệ tinh rồi. Ban nãy lúc mới nhìn thấy em, tôi quả thật rất kinh ngạc."
Dương Tiếu khiêm tốn nói: "Cũng là có duyên thôi, không đáng nhắc tới. Hình tổng, tôi thấy thời gian cũng không còn sớm, chắc lát nữa ngài còn việc khác phải làm? Tôi thấy chúng ta nhanh chóng đi thăm quan, nếu không sẽ chậm trễ công việc của ngài nữa ạ."
Nói xong, cô đi trước dẫn đường, hoàn toàn không quan tâm Hình Phi có đuổi theo kịp hay không.
Hình phi nhìn bóng dáng đã đi xa của cô, miệng nở nụ cười nhạt, nhưng trong ánh mắt lại tràn ngập hận ý.
Dương Tiếu ơi là Dương Tiếu, đây là cô gái đầu tiên làm hắn bại trận, hắn làm sao có thể quên được chứ?
Hình Phi chưa bao giờ thiếu đàn bà, đối với hắn ta mà nói, đàn bà đều là những đóm lửa bay xung quanh mà thôi, bọn họ chỉ yêu tiền của hắn nhưng lại lấy vỏ bọc tình yêu để che mắt những điều đó. Nhưng từ sau khi gặp được Dương Tiếu, cô gái nhiệt tình như lửa, kiều diễm như hoa này dần dần chạm vào lòng hắn, tuy rằng cô xuất thân bình thường, ba mẹ đều là cán bộ công xưởng nhà nước, nhưng hắn cũng không để ý.
Vì thế, hắn hạ mình xuống cầu hôn cô, nhưng mà cô thì sao, cô đã từ chối hắn!
Lý do cũng khá buồn cười, cô còn nói, cô