_ Anh sẽ làm gì nếu chỉ còn duy nhất một ngày để sống ?Đây là câu hỏi ngớ ngẩn mà cô gái ấy vẫn thường hỏi tôi mỗi khi chúng tôi ngồi cùng nhau. Những lúc thế này tôi thường tránh né câu hỏi của cô ấy, bởi lẽ, chẳng ai muốn nghĩ về ngày mình sẽ chết cả; và cũng bởi lẽ sẽ còn rất lâu để tôi phải nghĩ về ngày đó._ Vậy em sẽ làm gì?_tôi hỏi._ Em cũng không biết nữa_em bình thản trả lời.Tôi cũng thường hay đọc những câu nói hay ho trên mạng, thiết nghĩ rằng mọi người thường hay khuyên nhau rằng “ Hãy sống mỗi ngày như đây là ngày cuối cùng để sống để sau này không ra đi trong hối tiếc”. Nhưng trong thực tế không phải ai cũng có cơ hội để sống như ngày mai sẽ chết. Đâu phải ngày nào bạn cũng có thể đi du lịch để nhìn ngắm thế giới, đâu phải lúc nào bạn cũng có kinh tế để mua cho cha mẹ hay bản thân một món quà mà mình yêu thích từ lâu.Thú thật điều tôi thích làm nhất sau những ngày vật lộn cùng cuộc sống là có thời gian ngồi xuống cùng cô gái của mình, nhâm nhi tách trà lạnh, nhìn cô ấy cười nói huyên thuyên một điều gì đó. Có người nói sao mà con