Kỳ Xán mở tủ quần áo, lật tới lật lui tìm, cuối cùng cũng tìm thấy một bộ cậu có thể mặc được.
“Bộ này nhìn vẫn có chút lớn nha!” Hắn đem quần áo nhìn tới nhìn lui.
Sau đó hắn cầm lấy quần áo cho Vương Tây Minh, lại tùy tiện cầm quần áo cho mình mặc, tung tăng chạy lại phòng tắm.
“Không khóa, vào đi?” Vương Tây Minh đang gội đầu, đầy mặt đều là bọt trắng, cậu nghe được tiếng mở cửa vội vàng rửa sạch bọt trên mặt.
“Cùng nhau tắm!” Kỳ Xán cầm quần áo ném vào một bên, sau đó tự mình cởi đồ.
“Đừng, đừng tôi sắp tắm xong rồi.” Vương Tây Minh có chút sợ, khi nghe Kỳ Xán muốn tắm cùng.
Kỳ Xán không để ý cậu, tự mình bước vào, “Ùm.” Một tiếng, xung quanh văng lên đầy nước.
Hai người dựa rất gần nhau, Vương Tây Minh như con thỏ nhỏ, được Kỳ Xán ôm vào trong ngực.
“Tôi giúp cậu gội đầu.” Kỳ Xán tâm tình rất tốt mà xoa xoa Vương Tây Minh, còn gội đầu cho cậu.
Vương Tây Minh giống như một đứa con nít, tùy ý nghe theo Kỳ Xán.
Trong phòng tắm ánh đèn ấm áp, nước róc rách chảy, hai người yên lặng cảm nhận hơi thở của nhau.
“Thế nào?” Kỳ Xán dùng vòi nước, cẩn thận rửa sạch bọt trên đầu Vương Tây Minh.
“Còn tốt.” Vương Tây Minh giọbg điệu bình thường.
“Có nên khen tôi một cái hay không.” Kỳ Xán gội đầu xong cho Vương Tây Minh, cầm lấy khăn tắm tùy ý lau người cho cậu.
“Hả……?” Vương Tây Minh chần chờ nói, “Tôi sẽ suy nghĩ.”
“Không cần suy nghĩ!” Kỳ Xán bàn tay vuóit ve bắp đùi Vương Tây Minh.
Tiếp theo------- HHHHHHHHHHH------------
(Vâng H xong rồi đó…………Đừng tìm nữa.)
Kỳ Xán mở to mắt, cảm thấy bẻn cạnh không còn