Nỗi bất lực dần lộ rõ trong ánh mắt của Hàn lão gia, nhìn con gái mình ngây ngô hạnh phúc với Sở Triệu mà chẳng hề nhớ ra sự thật cả hai ly hôn khiến ông ấy rất đau lòng.
- Nói thật đi, cậu muốn gì ở Tố Du? Tôi xin cậu, đừng làm con bé đau khổ thêm một lần nào nữa.
Bây giờ hai đứa đã ly hôn, cậu đột nhiên đối tốt với con tôi như vậy, sau này cậu lại bỏ rơi nó.
Lộ Sở Triệu, cậu xem con gái tôi là trò đùa à?
Anh hiểu vì sao thái độ của Hàn lão gia lại gay gắt đến mức này.
Sở Triệu không chút đắn đo, dứt khoát đáp:
- Con thật lòng muốn ở cạnh Tố Du.
Chỉ cần Tố Du cho con cơ hội, con sẽ không rời xa cô ấy nữa.
Nỗi đau cô phải gánh chịu nào phải ngày một ngày hai, bây giờ anh đứng đây với vài ba câu nói khẳng định, thử hỏi làm sao Hàn lão gia trong giây lát có thể đặt niềm tin được.
- Tôi lấy gì để tin cậu đây?
Trong giây phút căng thẳng, dì Yến bước đến, từ sáng đến giờ dì ấy cứ suy nghĩ suốt.
Hàn lão gia đưa mắt nhìn dì Yến, dường như cả hai đang rất khó mở lời.
- Chuyện đó...
Hàn lão gia thở dài khi nghe dì Yến nhắc đến chuyện này, nhưng rồi ông ấy cũng gật đầu:
- Chị nói đi.
Sở Triệu nhận ra sự khác lạ của hai người họ, anh bâng khuâng không rõ đang có chuyện gì xảy ra.
Trước khi thành thật nói ra, dì Yến hỏi lại lần nữa:
- Con thật sự yêu và bên cạnh Tố Du, con sẽ không bỏ con bé đúng chứ?
Anh gật đầu, cảm nhận càng rõ tầm quan trọng của việc dì Yến sắp nói.
- Con sẽ luôn ở cạnh cô ấy.
Dì Yến có chút ngập ngừng, nhưng rồi cũng phải cất lời.
- Trước khi quyết định có ở cạnh con bé hay không, dì muốn con biết điều này.
Thật ra Tố Du...Tố Du...
Sự ngập ngừng của dì Yến càng khiến anh thêm sốt ruột.
Cố giữ bình tĩnh, dì ấy nói tiếp:.
ngôn tình hay
- Tố Du đã có con rồi, hiện tại đứa bé chỉ mới mười tháng tuổi.
Vậy nên con hãy suy nghĩ kỹ lại chuyện muốn ở cạnh Tố Du.
Nếu con không thể chấp nhận đứa bé thì thà dứt khoát ngay từ đầu.
Anh sững người rồi lặng im, thật sự chuyện này với anh là một cú sốc lớn và rất bất ngờ.
Sau cùng điều cần nói nhất cũng đã nói ra, Hàn lão gia lại thêm nặng lòng khi nghĩ đến chuyện nói với cô sự thật phũ phàng rằng cô và anh đã ly hôn.
Nhớ đến bé trai anh đã gặp ở buổi triển lãm, đứa bé ấy cũng tầm dưới một tuổi.
Giờ ngẫm lại anh mới để ý, lúc đó, vẻ mặt Tố Du rất khó xử và hoang mang khi anh bế cậu nhóc.
Dường như Sở Triệu đã có câu khẳng định cho chính mình.
- Vậy con có thể được biết, ba của đứa bé là ai không?
Dì Yến và Hàn lão gia nhìn nhau, dì ấy lắc đầu:
- Chuyện này dì cũng không rõ, Tố Du không cho dì và Viết Sơn bé biết danh tính ba của đứa bé.
Anh nhíu mày khó hiểu, tại sao cô mang thai và sinh con nhưng kể cả những người thân của cô cũng không biết danh tính ba đứa trẻ?
Nhìn ánh