"Nửa năm trước, túi của em bị rơi ở bữa tiệc, tôi nhân tiện mượn giấy tờ giúp em chuẩn bị căn phòng này." Khưu Thiên Trường hoàn toàn không khẩn trương như bị bắt quả tang làm chuyện xấu, bình tĩnh trả lời vấn đề của tôi.
". . . . . ." Trong ký ức mơ hồ, nửa năm trước tôi thật sự đã đánh mất một bộ giấy tùy thân, sau đó tìm kiểu gì cũng không thấy, lập tức làm lại toàn bộ, tôi còn có thể nói gì nữa, trừng mắt nhìn Khưu Thiên Trường, cảm giác thấy có chỗ không đúng, là lạ: "Khưu Thiên Trường, chẳng lẽ anh luôn chú ý tới tôi, hơn nữa cũng đoán được tôi muốn ly hôn với Tiêu Lạc Thiên nhỉ."
Khưu Thiên Trường không tránh né vấn đề của tôi, thoải mái nói: "Em nghĩ sao?"
Tôi nghĩ gì chứ, lúc này có thể đừng đùa như thế được không? Tôi vẫn nghĩ bản thân không phải người phụ nữ vạn người mê, với nam nhân ưu tú như Tiêu Lạc Thiên, luôn luôn nghĩ cách lấy lòng anh ta, nhưng ý nghĩ này dùng lên thân phận cậu hai nhà họ Khưu, sao cũng thấy không phù hợp.
"Không phải lúc ấy anh muốn mua phòng lại không có giấy tờ tùy thân, nên thuận tiện dùng của tôi chứ, ha ha, nhất định là như vậy." Tôi cười gượng vài tiếng, cố gắng che dấu sự hoảng hốt trong lòng, bởi vì ánh mắt Khưu Thiên Trường nhìn tôi, vô cùng chăm chú, con ngươi đen thâm thúy như muốn hút tôi vào, để tôi trầm luân trong sự dịu dàng của anh.
"Tôi cảm thấy, thật ra tôi nên ra ngoài ở. . . . . ." Thì tốt hơn ba chữ này chưa kịp nói ra, bởi vì tôi mới mở miệng, biểu tình của Khưu Thiên Trường lập tức trở nên đáng sợ giống lúc nãy, ánh mắt kia bá đạo lại cường thế, hoàn toàn không cho tôi cơ hội cự tuyệt.
"Đi ra ngoài ở dưới hầm trú ẩn, chính là ngủ ngoài đường, tiểu thư à, em thích để những người quan tâm em lo lắng cả ngày cho em sao?"
Bởi vì câu này, cuối cùng tôi vẫn lựa chọn ở nơi này, dù sao, tôi thật sự không có chỗ để đi, căn phòng này cái gì cũng có, còn trang bị cả máy tính, tôi muốn tìm tin tuyển dụng nhân sự trên mạng, muốn tìm công ty thích hợp với công việc của tôi, phải gửi sơ yếu lý lịch đi rất nhiều nơi.
Buổi tối trước khi đi ngủ, tôi đột nhiên nhớ tới một vấn đề, sao Khưu Thiên Trường biết tôi cãi nhau, hoàn toàn trở mặt với Tiêu Lạc Thiên, cả chuyện rời khỏi nhà trọ, tôi lấy điện thoại di động ra định hỏi Khưu Thiên Trường, nhưng những câu chữ đã nhập ra, tôi lại xóa bỏ rất nhanh, mấy vấn đề này rất ngu ngốc, tôi không hỏi có vẻ sẽ tốt hơn.
Tôi chưa gửi tin nhắn, ngược lại Khưu Thiên Trường lại gửi một tin nhắn cho tôi, nhà mới, khởi đầu mới, chúc ngủ ngon, phía cuối còn thêm biểu tình ôm ôm, tôi nhìn liên tục hơn mười lần, nhìn mãi, bỗng nhiên che
miệng cười trộm, ngay cả chính tôi cũng không biết vì sao lại cười.
Nhưng trong lòng rất vui vẻ, rất vui vẻ, mọi lo lắng lúc này đều tan biến hết.
Con người cần nuôi dưỡng hy vọng sống, nếu một chút ham muốn sống sót cũng không có thì khác gì một cái xác không hồn, hoàn hảo, bây giờ tôi có thể nhìn thấy cuộc sống tốt đẹp như trước kia.
Một đêm không mộng mị, buổi sáng tỉnh lại, tôi sảng khoái tinh thần rửa mặt xong, chuẩn bị đi tìm một chỗ làm mới, thích hợp với chuyên ngành của tôi, yêu cầu về tiền lương không cần rất cao, chỉ cần có thể nuôi sống chính mình, ít nhất, lúc đứng trước mặt Tiêu Lạc Thiên và Nhan Như Ngọc sẽ không bị bọn họ chê cười.
Khi tôi đến phỏng vấn, tuy rằng chỉ có một công ty mời tôi đến tham gia buổi phỏng vấn, nhưng công ty ngoại thương này đồng ý nhận tôi làm thư ký, tiền lương không cao, nhưng thích hợp với sơ yếu lý lịch bây giờ của tôi, chờ sau khi tôi làm thủ tục nhận chức xong, quả thực tôi cười vui sướng như đứa trẻ.
"Quản lý Vương, cám ơn anh đã cho tôi cơ hội này, tôi nhất định sẽ cố gắng làm tốt chức trách của mình." Tôi nhiệt tình rót cho vị quản lý mập mạp một chén nước, tôi bây giờ rất cần một công việc.
"Tiểu Vân em đừng khách khí, cố gắng làm việc, sau một tháng có thể trở thành nhân viên chính thức." Quản lý Vương tươi cười vô cùng hòa ái, nói ra điều kiện cũng rất mê người.
Đi ra khỏi công ty, nhìn ánh nắng bên ngoài, lòng tôi nhảy nhót gọi cho Khưu Thiên Trường, vội vàng muốn chia sẻ tin tức tốt cùng anh ấy một chút, đúng là đẩy bóng tối ra sẽ gặp được trời xanh.
Quả nhiên phụ nữ muốn độc lập, một khi mất đi sự chống đỡ về kinh tế, cũng chỉ có thể trở thành thứ phụ thuộc vào đàn ông: "Khưu Thiên Trường, tôi tìm được việc rồi, có phải rất giỏi không, tôi có thể nuôi sống chính mình."
Tôi đang cười, nghe Khưu Thiên Trường trêu rằng tôi rất dễ dàng thỏa mãn, một công việc cũng có thể vui vẻ như vậy, bỗng nhiên, nụ cười trên mặt cứng lại, bởi vì tôi thấy ba người Tang Huyền Trang, Nhan Như Ngọc và Đường Hoài Thương đi về phía bên này, rõ ràng cố tình đi về phía tôi.
Truyện convert hay :
Ở Rể Vương Tế