Chương 412: Bí mật bị vạch trần.
Thứ bảy, Hoa Hiền Phương nghỉ ngơi.
Hoa Hiền Phương quyết định đưa con của bọn họ đến thung lũng hoa phong đỏ để chơi, cũng để Hoa Hiền Phương dẫn Lâm Đại Dao ra ngoài.
Từ sáng sớm Lục Sênh Hạ đã đến cùng với bọn họ tụ hợp.
Nhìn thấy Lâm Đại Dao từ trên xe bước xuống, Lục Sênh Hạ vui vẻ vẫy tay: “Chị họ.”
Thân mình Lâm Đại Dao rung động dữ dội, cô ta không nghĩ rằng sẽ tiết lộ thân phận sớm như vậy, nhưng xem xét tình hình, cô ta đã bị người “đem bán” rồi.
“Sênh Hạ, đã lâu không gặp, em đều đã cao lớn như vậy rồi.” Cô ta mỉm cười, có chút xấu hổ.
Lục Kiến Nghi biết chuyện này là do Hoa Hiền Phương cố ý sắp đặt, nhưng giả vờ như việc gì cũng đều không biết, cùng với vệ sĩ ở bên cạnh dựng lều.
Hoa Phi vẫn chưa nhận thức được, bối rối nhìn Lục Sênh Hạ: “Sênh Hạ, Đại Dao là chị họ của em sao?”
“Đúng vậy.” Lục Sênh Hạ gật đầu như gà con mổ thóc: “Cô ấy là con gái của cậu và mợ cũ của em, nếu không phải là do nhìn thấy trên tấm ảnh trong điện thoại của chị dâu, em đều sẽ không biết anh cùng chị họ của em hẹn hò với nhau.”
Hoa Phi xoa đầu cô nói: “Anh và chị họ của em chỉ là bạn tốt, không có hẹn hò với nhau.”
“Lâu ngày sẽ nảy sinh tình cảm.” Lục Sênh Hà làm một khuôn mặt cười.
Hoa Hiền Phương vỗ vô vai cậu em trai: “Em muốn cùng với Lâm Đại Dao ở cùng một chỗ, chúng ta cũng coi như là thân càng thêm thân, thật là tốt.”
Lâm Đại Dao lén lút nhìn cô, trong lòng khó chịu, không biết điều cô nói là chân thành hay giả tạo.
Theo quan điểm của cô, Lục Kiến Nghi là con trai bà Lục của nhà họ Lục, cô là một người mẹ trẻ, giữa hai người chắc chắn là có khoảng cách.
Hoa Phi rất có khả năng sẽ vì mối quan hệ này mà băn khoăn, càng không muốn chấp nhận cô.
“Em và nhà họ Tư Mã đã từ sớm không còn có quan hệ gì, em chỉ có mẹ, không có bố, cũng không có cô.” Cô nói một cách dứt khoát.
Hoa Hiền Phương ôm lấy vai cô: “Hôm nay chúng ta ra ngoài để chơi, đừng nhắc đến những chuyện khó chịu. Cho dù quan hệ của em với bố và cô của em như thế nào, Sênh Hạ nhà chúng ta vẫn là xinh đẹp nhất, đáng yêu nhất, và là người em họ tốt bụng nhất, phải không?”
“Đúng vậy.” Lục Sênh Hạ mạnh mẽ gật đầu.
Lâm Đại Dao mím môi cười: “Hôm nay tôi chịu trách nhiệm về đồ nướng.”
”Thật tuyệt vời, đồ ăn do mợ nướng ra chắc chắn cũng sẽ rất ngon.” Túi sữa nhỏ vỗ vỗ bàn tay nhỏ vui vẻ nói.
Sau khi Lục Kiến Nghi dựng lều xong, bọn họ cùng nhau đi câu cá ở khe suối.
Túi sữa nhỏ đột nhiên nhớ ra điều gì đó, chớp chớp đôi mắt to tròn nói: “Chị nhỏ, chị có nhớ cái cô Mộ Dung quấy rầy bố em không?”
“Có nhớ, cô ta sẽ không thật sự hẹn hò với bố em nữa phải không?” Lục Sênh Hạ hỏi có chút bát quái.
“Mới không có nhé, bố em một chút cũng không thích cô ta, cô ta vừa hung dữ vừa ngu ngốc, thậm chí còn không thể nấu những bữa ăn ngon. Nhưng mà tất cả đều không phải là điều quan trọng nhất, điều khiến em chán ghét nhất về cô ta chính là, cô ta và người phụ nữ xấu xa Kiều An của Bố Ma Vương là bạn tốt của nhau.”
Túi sữa nhỏ nói xong, vòng tay ôm ngực, lộ ra bộ dáng nhỏ rất tức giận.
Bên khe suối, Lục Kiến Nghi ho khẽ hai tiếng, giống như bị nghẹt thở.
Hoa Hiền Phương vỗ nhẹ vào lưng anh, dùng giọng điệu nửa đùa nửa thật, nó rất khẽ: “Ma Vương Tu La, có phải hay không đang có chút chột dạ?”
Lục Kiến Nghi hơi hơi nghiêng người, cắn vành tai cô: “Anh là đang cảm thấy mình vô tội, nằm không cũng trúng đạn.”
“Vô tội, chỉ có trong thâm tâm anh là rõ ràng nhất.” Hoa Hiền Phương nhăn mũi nói với anh, vẻ mặt có mấy phần ảm đạm. Quan hệ của anh và Kiều An hiện tại vẫn là một bí ẩn chưa được giải đáp, trước khi bí mật có