Chương 413: Yêu từ cái nhìn đầu tiên.
“Em đã nói với cô ấy đây là chuyện cá nhân của em.” Lâm Đại Dao nói một cách nhẹ nhàng, dùng lại một chút, thay đổi giọng:
“Tục ngữ nói, vẽ hổ vẽ da khó vẽ xương, biết người biết mặt không biết lòng, có một loại người như vậy, đạo đức giả, đặc biệt giỏi trong việc che giấu nội tâm đen tối.”
Hoa Hiền Phương cảm thấy như trong lời nói của cô ấy, đang ám chỉ điều gì đó.
Nhưng cô cũng không thay đổi ngữ điệu, cười nhạt nói:
“Nghèo ở phố xá sầm uất không ai hỏi, giàu ở trên núi có họ hàng xa. Có một nhóm người như vậy, lúc hòa hợp với bạn, cái được coi trọng trong lòng họ là giá trị của bạn.
Nếu bạn có ích đối với anh ta, anh ta sẽ đối xử với bạn như người thân ruột thịt, thâm chí đủ các kiểu quỳ liếm, bạn không có tác dụng với anh ta, anh ta nóng lòng đem bạn đá ra khỏi đường chân trời.”
Đôi mắt đen nhánh của Lâm Đại Dao lấp lánh dưới ánh nắng: “Chẳng lẽ cô của em vì nghĩ rằng em hẹn hò cùng anh Hoa Phi, sẽ mang lại cho bà ta lợi ích gì đó?”
Hoa Hiền Phương không ngờ cô gái này lại bộc trực như vậy, lập tức chỉ ra vấn đề.
“Cô ấy chắc hẳn là hy vọng thân càng thêm thân, như vậy mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu giữa tôi và cô ấy sẽ trở nên hài hòa hơn.”
“Vậy thì mẹ chồng của chị, mẹ của chị dâu Lục sẽ không vui sao?”
Lời này quả thật là nói trúng tim đen, Hoa Hiền Phương lạnh nhạt liếc nhìn cô một cái.
Có lẽ đây chính là kết quả mà mẹ nhỏ muốn.
Nhưng mà Lâm Đại Dao có thể làm vừa lòng bà ta hay không, đây lại là một vấn đề khác.
Có người là một con dao hai lưỡi, nếu dùng không tốt, ngược lại sẽ làm tổn thương chính mình.
“Có một bữa tiệc dành cho người nổi tiếng vào tối thứ tư, em hãy đi cùng tôi. Nếu như mẹ nhỏ nhìn thấy cặp chị em dâu tương lai chúng ta thân thiết hòa hợp, chắc chắn sẽ rất vui vẻ.”
Lâm Đại Dao do dự, cô ta chưa từng tham gia một bữa tiệc như vậy, lo lắng tự mình sẽ làm trò hề, hơn nữa cô ta cũng không có quần áo sang trọng để mặc.
Hoa Hiền Phương nhìn ra được suy nghĩ của cô ta, vỗ vào tay cô ta: “Em không cần chuẩn bị cái gì cả, đến lúc đó, tôi sẽ dẫn người đến trang điểm cho em.”
Lục Kiến Nghi Và Hoa Phi đã đưa những đứa trẻ trở về.
Nhìn thấy túi sữa nhỏ chơi đến mức đầu nhễ nhại mồ hôi, Hoa Hiền Phương nhanh chóng bảo người giúp việc đưa cậu vào trong lều thay quần áo.
Lâm Đại Dao ép nước trái cây cho mọi người uống.
“Anh Hoa Phi, đây là nước ép việt quất mà anh thích nhất.”
“Cảm ơn.” Hoa Phi dịu dàng cười, nhìn thấy trên tóc cô ta có một chiếc lá, thì tiện tay lấy nó xuống giúp cô ta.
Khi ngón tay anh ta chạm vào làm da mịn màng, trợn mượt của cô ta, khuôn mặt cô ta đỏ bừng, như là đang tô son.
Túi sữa nhỏ nhìn thấy vậy, khúc khích cười: “Mợ tương lai, mợ đỏ mặt, có phải hay không là đang thẹn thùng? Mợ trước đây chưa từng có bạn trai sao, vì vậy cho nên khi cậu cháu đụng vào, mợ liền đỏ mặt.”
Khi cậu bé nói điều này, mặt của Lâm Đại Dao càng đỏ hơn, giống như một quả táo Washington chín mọng.
Cô ấy chưa từng có bạn trai, từ trước đến nay đều không có.
“Mẹ tôi không quá hi vọng tôi lúc còn đi học quen biết bạn trai, hơn nữa, cũng lo lắng mình gặp phải người không thật lòng, yêu thích một người như bố của tôi.”
Rốt cuộc, sự bạc tình của bố cô ấy đã làm một ám ảnh tâm lí đối với cô ấy.
Túi sữa nhỏ nghiêng đầu, nghiêm nghị nói: “Mợ yên tâm, cậu của cháu giống với bố cháu, đều là người đàn ông tốt nhất trên thế giới, cậu kết hôn với mợ, chắc chắn sẽ không đi tìm người tình bên ngoài.”
Lục Kiến Nghi cảm thấy chính mình bị gạt bỏ ra bên ngoài, kẻ gian cho rằng Kiều An là người yêu của anh, cho nên ở trong lòng cậu, anh là một người đàn ông có vết nhơ.
Trong lúc anh đang phiền muộn, giọng nói của túi sữa nhỏ lại truyền đến:
“Bố ma vương của cháu cũng không tồi, biết mình làm sai có thể sửa đổi. Bốn năm trước, bởi vì bố tìm một người phụ nữ mà đã chọc tức mẹ của cháu, nên mẹ đã ly hôn với bố, sau đó thì có cháu. Bố rất hối hận, đã chủ động thừa nhận lỗi lầm của mình với mẹ, mẹ cũng tha thứ cho bố rất nhiều điều, họ lại tái hôn, sau đó