Có người dân đường, tốc độ trở nên cực nhanh, đi tới lưng chừng núi cũng không nhịn được đi vệ sinh, thuận tiện chạy tới sau gốc cây.
Vừa mặc quân vào, liền nghe thấy Đồng Sênh măng trên đường phía trước: “Tại sao lại là ông!”
Tôi chạy nhanh ra thì thấy ông lão mặc bộ quân áo tôi mua đang ngồi trên phiến đá tròn, chân run run, ông lão mỉm cười nhìn tôi: “A, cô gái nhỏ, lại gặp nhau rồi”
Ông già này cuối cùng là nhân vật như thế nào?!
“Không phải ông nói sẽ không đi theo chúng tôi nữa sao?” Tôi bước đến chỗ Đồng Sênh, nhìn chằm chăm vào ông lão.
“Ông lão tôi thật sự không muốn đi theo cô, không ngờ cô gái gái nhỏ và bạn bè cô cũng sẽ lên núi Bất Lương.
Lần này tôi thật sự là trùng hợp gặp nhau thôi.”
Với nụ cười che giấu chuyện ái muội này, tôi nheo mắt: “Ông định nói với tôi răng nhà của ông ở núi Bất Lương à?”
“Ừ, ừ, làm sao cô gái nhỏ biết được?” Ông lão quay lại.
Ha ha, đều là bài cũ:“Ông cụ này, tôi không biết ông muốn đi theo tôi là có ý tứ gì nhưng xin đừng theo tôi nữa,tôi rất nghiêm túc”
Ba người đàn ông Dược Sư bên cạnh tôi đột nhiên nhìn chăm chăm vào tôi vì kinh ngạc.
.
Tìm truyện hay tại # tr ùmtruyện.
n e t #
Tôi lúng túng: “Có chuyện gì vậy?”
Ông lão ngăt lời và nói: “Gia đình tôi thực sự sống ở núi Bất Lương.
Nếu không, cô gái nhỏ có thể hỏi ba người bạn của tôi thử”
Ý ông lão là sao cơ?!! Hỏi ba người bạn này của tôi?! Nói cách khác, ba người tộc Dược Sư này đều biết ông lão?!
“Cô Đồng Đồng, tôi thật khâm phục cô như một người đàn ông.” Một trong những người đàn ông tộc Dược Sư nói: “Với vị đại nhân này mà cô có thể hét lên, ngưỡng mộ, thật ngưỡng mộ cô sử dụng giọng điệu như vậy”
“Vị đại nhân kia? Anh là đang nói tới ông lão này?”
Đồng Sênh cũng là ngẩn người, chỉ chỉ hỏi: “Anh biết ông ta? Ông ta là ai?”
Một người khác từ tộc Dược Sư nói: “Ông ta là một con quỷ láu cá trên núi Bất Lương”
“Cái gì?!” Tôi và Đồng Sênh đồng thanh kêu lên và làm lũ chim trong rừng sợ hãi.
Ta đã đoán được ông lão này nhất định không phải người thường, nhưng tôi cũng chưa từng nghĩ hóa ra lão quỷ láu cá! Ông lão hóa ra là con quỷ láu cá mà chúng tôi đang tìm kiếm!!!
Ông lão nghiêng đầu cười, nụ cười vân ẩn chứa ẩn ý vô hạn.
“Tôi không tin!” Đồng Sênh nói: “Anh làm sao có thể chứng minh ông ta là quỷ láu cá?!”
“Vừa rồi chúng tôi còn đang kinh ngạc không biết tại sao đại nhân lại xuống núi, không ngờ hai người không chỉ quen biết nhau, mà còn… đã từng gặp nhau sao?” Ba gã Dược Sư nhìn tôi và ánh mắt của họ đã thay đổi.
Tôi ấn huyệt thái dương đột nhiên nhảy dựng lên: “Các người chắc chăn không phải đang trêu chọc tôi sao? Ông ta thật sự là quỷ láu cá?”
“Đương nhiên! Tộc trưởng cùng quỷ láu cá đã ở cùng nhau nhiều năm, chúng tôi làm sao có thể nhận sai” Ba người đồng thanh nói.
Ông lão cười nói: “Tên nhóc Lưu còn chưa chết sao? Gần đây không có tới cùng ông lão này uống rượu.
Ông lão suýt chút nữa tưởng đã chết, cho nên ông lão đây cũng suýt chút nữa đi tế kiến”
“Qủy láu cá, ông..” Ba người dường như biết thói quen giao tiếp của ông lão với tộc trưởng, bọn họ không khó chịu khi ông lão nói về tộc trưởng của bọn họ, nhưng cũng chỉ có chút bất lực.
“Ba người con trai của ông lão đây cũng thật không tốt, không ra sức quyến rũ hai chị em nhà họ Lưu.
Không biết bây giờ hai chị em đã có bạn trai chưa, than ôi” Ông lão rung đùi đắc ý, sau đó quay lại nhìn tôi: “Tôi nghĩ cô gái nhỏ nà là đứa nhỏ tốt bụng, bên cạnh lại có một quỷ sai cường đại.
Tốt hơn là… con thứ ba tôi vân còn thiếu một cô bạn gái.
Cô có muốn cân nhắc không?”
Bây giờ tôi hơi tin răng ông già này là một con quỷ láu cá, tương truyền răng con quỷ láu cá là thủ lĩnh của lũ quái vật, nhưng trong những gì ông ta làm không có phong cách lãnh đạo nào cả.
Buổi tối tất cả mọi người quá bận rộn, ông ta sẽ không mời mà đến, bước vào nhà, thản nhiên ngồi ở phòng khách uống