“Minh Vương Lạc Nhu và Tống Lăng Phong hợp lực để bắt Lưu Nguyệt và giam ở thành Minh Vương.
Lạc Nhu và Tống Lăng Phong quá mạnh.
Thiên Lôi kiếp Chí Tôn Thượng vần chậm chạp không đến.
Đối với chúng tôi, chúng tôi vẫn chưa đủ sức để giải cứu Lưu Nguyệt.
Người của gia tộc Dược Sư đã đến tầng mười chín của địa ngục để cầu viện trợ.
Tôi ở đây để tìm ông và hy vọng ông có thể giúp đỡ” Tôi nói lần nữa, năm đấm giấu dưới tay áo siết chặt.
Quỷ láu cá vân im lặng.
Ngay khi tôi đang định dùng bước cuối cùng tìm sợi tóc kia để ép buộc yêu cầu hồ trợ, thì quỷ láu cá đột nhiên nói: “Được rồi, chúng tôi có thể liên minh với các người.”
“Thật sao?!” Tôi sững sờ, không ngờ việc thuyết phục quỷ láu cá lại dễ dàng như vậy? Tôi cũng nghĩ ông ta chắc hẳn có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi tôi.
“Ông lão tôi biết cô đã để trong ba lô của cô sợi tóc của lão già tôi đây.
Tên nhóc họ Lưu đáng chết sẽ không làm chuyện vô ích.
Tên đó nhất định chuẩn bị kỹ cho cô đến gặp tôi” Qủy láu cá lắc đầu một cái, thở dài: “Ôi, thay vì cô không cho tôi mặt mũi mà dùng sợi tóc kia, tốt hơn là để tôi tự đồng ý, có đúng hay không?”
Tôi ngượng ngùng cười cười: “Qủy láu cá đại nhân, ông thật sự là người suy nghĩ có trước có sau.”
“Dù sao cô gái nhỏ đã mời ông lão xa lạ này dùng bữa cơm, trả tiền cơm nước cho ông lão tôi, mua quần áo cho ông lão tôi, đối với cô gái nhỏ giàu có như vậy, lấy những việc như vậy, tôi làm sao có thể không đồng ý đây?” Ông lão ở một nụ cười ma quái.
Tôi cũng cười theo: “Thật xin lôi, trước đây tôi coi ông như một ông già khốn nạn.”
“Đúng là khốn nạn, cả đường đi theo một cô gái..”
Đồng Sênh lẩm bẩm.
Qủy láu cá cười ha ha, tuy răng vị thống lĩnh này.
cảm thấy có chút không tốt, nhưng tính tình cũng khá.
“Phải rồi, qủy láu cá đại nhân, Qủy sát đã đưa trăm quỷ đến đây không?” Tôi hỏi quỷ láu cá.
Nhắc đến Quỷ sát, quỷ láu cá đang cười, đột nhiên thu lại nụ cười: “Đúng vậy, trăm loại quỷ đang ở đây với tôi.
Tội nghiệp nhóc Quỷ sát, chúng tôi đã là bạn tâm giao rất tốt trong hàng nghìn năm rồi.
Bây giờ… thậm chí còn không tìm thấy một mảnh quần áo”
Cảnh tượng về cái chết bi thảm của Quỷ sát ngày hôm đó lại hiện ra.
Cô ta là một sinh vật xấu xa, nhưng đã ràng buộc với trăm quỷ sai vì trật tự và sự cân bằng của thế giới loài người.
Một sự ràng buộc kéo dài cả nghìn năm.
Giờ đây, cô ta lại một lân nữa hy sinh mạng sống của mình để trăm quỷ không bị Tống Lăng Phong giật lấy và gây hại cho Nhân giới cô ấy cũng cố găng truyền tống trăm quỷ cho quỷ láu cá..
“Có lẽ đây cũng là loại giải thoát” Quỷ láu cá khit khit mũi Tôi nhằm mắt lại, thâm thương tiếc cho Quỷ sát Không khí có chút nặng nề, quỷ láu cá kêu người giúp việc mang trà cho chúng tôi uống, để điều chỉnh bầu không khí này, tôi hỏi ông tại sao thôn dưới núi lại lưu truyền răng trên núi có quái vật và thân linh.
Qủy láu cá nói rằng núi Bất Lương vốn là núi có quái vật, có nhiều quái vật thì tự nhiên sẽ có quái vật nghịch ngợm, khi người ta lên núi săn bản thì cố tình làm cho họ sợ hãi, quỷ láu cá thì sai người đến can thiệp, do vậy mới có câu nói trong làng một lúc có thể săn, một lúc không thể săn, còn núi có tiếng khóc lóc cùng lửa quỷ, quỷ láu cá nói răng tất cả đều do một trăm con quỷ.
làm biếng và buồn chán.
Tôi đoán chắc là lửa quỷ kia chắc là Bất Tri Hỏa đang chơi đùa, tôi rất muốn có Bất Tri Hỏa, không biết bây giờ cậu ấy đang ở đâu.
“Ồ vâng” Tôi nhấp một ngụm trà và nói với quỷ láu cá: “Quỷ sát từng viết chữ “Tống” trước khi chết, và kể cho tôi nghe vê âm mưu ngàn năm gì đó.
Có phải quỷ sát biết gì về Tống Lăng Phong nên bị giết không? Qủy láu cá đại nhân có biết gì về âm mưu của Tống Lăng Phong không?”
Quỷ láu cá âm trầm lắc đầu: “Chúng ta không biết về âm mưu của Tống Lăng Phong, tôi, Quỷ sát, Chung Nhiêm của tộc người lùn, Những tiên tri, đứa trẻ nhà họ Lưu của tộc Dược Sư, tất cả chúng tôi đều chỉ đoán được sự kiện quỷ thân một nghìn năm trước vân chưa kết thúc.
Người ta đã tiên đoán